Bạn Nam Tính Hay Nữ Tính? Tốt Hơn Hết Bạn Nên Có Cả Hai (Kỳ 2)
Chào các bạn, kỳ trước chúng ta đã cùng nhau tìm hiểu về anima và animus của nam giới và nữ giới; kỳ này chúng ta sẽ cùng nhau tìm hiểu các kiểu hình phóng chiếu của chúng.
Mặc dù có vô số biến thể, bạn sẽ tìm thấy trong bài viết này sáu kiểu hình phóng chiếu giới tính phổ biến nhất. Bạn phải sử dụng kiến thức này theo ba cách: Thứ nhất, bạn phải nhận ra trong chính mình bất kỳ xu hướng nào đối với các hình thức phóng chiếu này. Điều này sẽ giúp bạn hiểu được điều gì đó sâu sắc về những năm đầu đời của bạn và giúp bạn rút lại những phóng chiếu của bạn lên người khác một cách dễ dàng hơn nhiều.
Thứ hai, bạn phải sử dụng kiến thức này như một công cụ vô giá cho việc thâm nhập vào vô thức của kẻ khác để nhìn thấy anima và animus của họ đang hoạt động.
Và cuối cùng, bạn phải chú ý tới cách người khác phóng chiếu vào bạn những nhu cầu và tưởng tượng của họ. Hãy nhớ rằng khi bạn là mục tiêu của những phóng chiếu của kẻ khác, sự cám dỗ là muốn sống theo hình ảnh lý tưởng hóa của họ về bạn, trở thành hình ảnh tưởng tượng của họ. Bạn bị cuốn vào sự phấn khích của họ và bạn muốn tin rằng bạn là người tuyệt vời , mạnh mẽ hoặc cảm thông như họ tưởng tượng. Không nhận ra điều đó, bạn bắt đầu đóng vai trò mà họ muốn bạn đóng. Bạn trở thành người mẹ hoặc người cha mà họ khao khát. Tuy nhiên, chắc chắn bạn sẽ phẫn nộ với điều này - bạn không thể là chính mình; bạn không được đánh giá cao về những phẩm chất thật sự của bạn. Tốt hơn hết, bạn nên ý thức về động lực này trước khi nó đưa bạn vào thế kẹt.
Kẻ Lãng Mạn Tai Hại: Đối với người phụ nữ trong kịch bản này, người đàn ông say mê cô - thường lớn tuổi hơn và thành công - có vẻ giống như một kẻ phóng đãng, kiểu người không thể không đuổi theo những phụ nữ trẻ. Nhưng anh ta cũng lãng mạn. Khi yêu, anh ta rất chú ý tới người phụ nữ. Cô quyết định sẽ quyến rũ anh ta và trở thành mục tiêu chú ý của anh ta. Cô sẽ chiều theo trí tưởng tượng của anh. Làm sao anh ta không muốn sống ổn định với cô và cải thiện bản thân? Cô sẽ đắm chìm trong tình yêu của anh ta. Nhưng theo cách nào đó, anh ta không mạnh mẽ, nam tính hay lãng mạn như cô tưởng tượng. Anh ta quá quan tâm tới chính mình. Cô không nhận được sự chú ý như mong muốn, hoặc nó không kéo dài lắm. Anh ta không thể được hoán cải, rồi rời bỏ cô.
Đây thường là sự phóng chiếu của những người phụ nữ có mối quan hệ gắn kết khá thân thiết, thậm chí mang tính chất tán tỉnh với cha họ. Những ông bố như vậy thường thấy vợ mình nhàm chán, còn cô con gái nhỏ duyên dáng và tinh nghịch hơn. Họ hướng về con gái để tìm cảm hứng; cô con gái trở nên nghiện sự chú ý của họ và trở nên thành thạo trong việc thể hiện dạng con gái mà ông bố muốn. Nó cho cô cảm giác quyền lực. Mục tiêu cả đời của cô là lấy lại sự chú ý này và sức mạnh đi cùng với nó. Bất kỳ sự liên kết nào với nhân vật người cha sẽ châm ngòi cho cơ chế phóng chiếu, và cô sẽ bịa đặt ra hoặc phóng đại bản chất lãng mạn của người đàn ông.
Một ví dụ điển hình của dạng này là Jacqueline Kennedy Onassis và Jack Bouvier, cha cô rất cưng chiều hai cô con gái của mình , nhưng Jacqueline là người ông yêu thích hơn cả. Jack rất đẹp trai và bảnh bao. Ông là một người ái kỷ, bị ám ảnh bởi cơ thể của mình và những thứ y phục đẹp mà ông mặc. Ông tự coi mình là đại trượng phu, một kẻ thật sự liều lĩnh, nhưng bên dưới lớp vỏ bọc, ông thực sự khá nữ tính trong thị hiếu và thiếu chín chắn. Ông cũng là một kẻ có quan hệ lăng nhăng khét tiếng. Ông đối xử với Jackie giống như một người bạn cùng chơi và một người tình hơn là một cô con gái. Đối với Jackie, ông không thể làm gì sai. Cô tự hào về sự nổi tiếng của ông đối với những người phụ nữ. Trong những trận cãi vã thường xuyên giữa cha và mẹ, cô luôn đứng về phía cha mình. So với người cha thân yêu vui tính, người mẹ quá kiểu cách và cứng nhắc.
Dành quá nhiều thời gian ở bên cạnh cha, ngay cả khi cha mẹ cô ly hôn, và liên tục nghĩ về ông, Jackie hấp thụ sâu sắc năng lượng và tinh thần của ông. Khi còn là một cô gái trẻ, cô chuyển tất cả sự chú ý của mình sang những người đàn ông lớn tuổi, mạnh mẽ và độc đáo, người mà cô có thể tạo lại vai trò đã đóng với cha mình - luôn luôn là cô gái nhỏ cần tình yêu của cha, nhưng cũng khá lả lơi. Và cô liên tục thất vọng về những người đàn ông cô đã chọn. John Fitzgerald Kennedy là người gần gũi nhất với lý tưởng của cô, vì trong rất nhiều cách, ông ta giống như cha cô cả về ngoại hình lẫn tinh thần.Tuy nhiên Tổng Thống Kennedy sẽ không bao giờ dành cho cô sự chú ý mà cô khao khát. Ông ta quá quan tâm tới bản thân. Ông ta quá bận rộn với những người phụ nữ khác. Ông ta không thật sự là kiểu người lãng mạn. Cô liên tục thất vọng trong mối quan hệ tình cảm này, nhưng do đã bị mắc kẹt trong khuôn mẫu này, sau đó cô kết hôn với Aristotle Onassis, một người đàn ông lớn tuổi, độc đáo, nhiều quyền lực và lãng mạn, nhưng anh ta đối xử với cô một cách tệ hại đến mức khủng khiếp, và anh ta lừa dối cô liên tục.
Những người phụ nữ trong kịch bản này đã bị mắc kẹt bởi sự quá quan tâm của người cha. Họ phải liên tục quyến rũ, truyền cảm hứng và tán tỉnh để khơi gợi sự chú ý của những người đàn ông có mối liên kết với hình ảnh người cha. Animus của họ là chứng tỏ sự quyến rũ, nhưng với một khía cạnh mạnh mẽ, nam tính, bởi vì họ đã hấp thụ quá nhiều năng lượng của người cha. Nhưng họ đang liên tục tìm kiếm một người đàn ông không hề tồn tại. Nếu người đàn ông quá quan tâm và lãng mạn không biết mệt, họ sẽ phát chán với anh ta. Anh ta sẽ bị coi là quá yếu đuối. Họ bị âm thầm cuốn hút về phía khía cạnh tai hại của người đàn ông tưởng tượng của họ và với sự ái kỷ đi kèm với nó. Những người phụ nữ bị mắc kẹt trong sự phóng chiếu này sẽ trở nên phẫn nộ theo thời gian vì đã phải tiêu tốn quá nhiều năng lượng để chiều theo trí tưởng tượng của những người đàn ông và đã nhận quá ít đáp đền. Với những người phụ nữ như vậy, cách duy nhất để thoát khỏi thế kẹt là nhìn vào chính khuôn mẫu đó, ngưng thần thoại hóa người cha và thay vì vậy tập trung vào sự thiệt hại mà ông đã gây ra bởi sự quan tâm không phù hợp mà ông đã dành cho họ.
Người phụ nữ hoàn hảo khó nắm bắt: Anh ta nghĩ rằng mình đã tìm được người phụ nữ lý tưởng. Cô ta sẽ cho anh những gì anh đã bỏ lỡ trong các mối quan thân mật trước đây, dù là một sự hoang dã, một sự an ủi và lòng trắc ẩn, hay một đầu óc sắc sảo sáng tạo. Mặc dù anh rất ít khi bắt gặp người phụ nữ đang đề cập, nhưng anh ta có thể tưởng tượng tất cả các loại trải nghiệm tích cực với cô ta. Càng nghĩ về cô ta, anh càng chắc chắn mình không thể sống thiếu cô ta. Khi anh ta nói về người phụ nữ hoàn hảo này, bạn sẽ nhận thấy không có nhiều chi tiết cụ thể về những gì khiến cô ấy hoàn hảo như vậy. Nếu anh ta xoay sở tạo dựng được mối quan hệ thân mật đó, anh ta sẽ nhanh chóng mất đi hứng thú. Cô ta không phải là người như anh nghĩ. Cô ta đã lừa anh. Sau đó anh ta chuyển sang người phụ nữ tiếp theo để phóng chiếu lên cô ta trí tưởng tượng của mình.
Đây là một hình thức phổ biến của sự phóng chiếu ở nam giới. Nó chứa tất cả các yếu tố mà anh ta nghĩ rằng anh ta không bao giờ có được từ mẹ mình, không bao giờ có được từ những người phụ nữ khác trong cuộc sống của mình. Người bạn đời lý tưởng này sẽ ám ảnh các giấc mơ của anh. Cô ta sẽ không xuất hiện với anh dưới hình dạng của một người nào đó mà anh biết; cô ta là một người phụ nữ được hình thành trong trí tưởng tượng của anh - thường là còn trẻ, khó nắm bắt, nhưng hứa hẹn một điều gì đó tuyệt vời. Trong đời thật, một số dạng phụ nữ nhất định sẽ có xu hướng kích hoạt sự phóng chiếu này. Thông thường, cô ta sẽ rất khó nắm giữ và thuộc dạng mà Freud gọi là người phụ nữ ái kỷ - sống khép kín, không thật sự cần đến một người đàn ông hay bất cứ ai để trở nên hoàn thiện. Có thể cô ấy có bản chất hơi lạnh lùng và là một màn hình trống mà những người đàn ông có thể phóng chiếu vào đó bất cứ thứ gì họ muốn. Mặt khác, cô ta có thể tỏ ra có một tinh thần tự do, tràn đầy năng lượng sáng tạo nhưng không có ý thức rõ ràng về bản sắc của chính mình. Đối với đàn ông, cô ta giống như một nàng thơ, một tia sáng tuyệt vời cho trí tưởng tượng của họ, một cám dỗ để nới lỏng tâm trí cứng nhắc của chính họ.
Những người đàn ông thiên về dạng phóng chiếu này thường có những người mẹ không hoàn toàn hết lòng với họ. Có lẽ một người mẹ như vậy mong đợi con trai dành cho bà một sự chú ý và công nhận mà bà không nhận được từ chồng. Do sự đảo ngược này, khi cậu bé trở thành một người đàn ông, anh ta cảm thấy một sự trống rỗng lớn lao bên trong mà anh ta cần tiên tục lấp đầy. Anh ta không thể diễn đạt thành lời chính xác những gì anh ta muốn hoặc những gì anh ta đã bỏ lỡ, do sự mơ hồ trong tưởng tượng của anh ta. Anh ta sẽ dành cả đời để tìm kiếm nhân vật khó nắm bắt này và không bao giờ tập trung vào một người phụ nữ bằng xương bằng thịt. Luôn luôn như vậy, đối với anh ta, cô gái kế tiếp sẽ là người hoàn hảo. Nếu anh ta phải lòng một dạng người ái kỷ, anh ta sẽ lặp lại vấn đề từng trải nghiệm với mẹ của mình, anh ta muốn yêu một người phụ nữ mà cô ta không thể cho anh ta những gì anh ta muốn. Anima của anh ta hơi mơ mộng, nội tâm và đầy tâm trạng, vốn là xu hướng hành vi mà anh ta thể hiện khi yêu.
Đàn ông dạng này phải nhận ra bản chất của khuôn mẫu của họ. Điều họ thật sự cần là tìm ra và thiết lập quan hệ với một người phụ nữ thật sự, chấp nhận những khuyết điểm không thể tránh khỏi của cô ta, và phải cống hiến bản thân nhiều hơn. Đàn ông dạng này thường thích theo đuổi trí tưởng tượng của mình, bởi vì trong một kịch bản như vậy, họ có quyền kiểm soát và có thể thoải mái rời bỏ khi mối quan hệ gắn kết thực tế bắt đầu. Để phá vỡ khuôn mẫu này, những người như vậy sẽ phải từ bỏ một phần nào đó của sự kiểm soát này. Khi cần đến một nàng thơ, họ phải học cách tìm ra nguồn cảm hứng như vậy từ bên trong, để thể hiện ra bên ngoài nhiều hơn anima bên trong bản thân. Họ quá xa lạ với tinh thần nữ tính của chính mính và quá mở rộng tầm suy nghĩ. Khi không cần tới sự phóng túng này từ người phụ nữ trong trí tưởng tượng của họ, họ sẽ liên hệ tốt hơn với những người phụ nữ thật sự trong cuộc đời họ.
Kẻ nổi loạn đáng yêu: Đối với những người phụ nữ thuộc dạng này, người đàn ông hấp dẫn cô có một sự khinh thường thẩm quyền khá nổi bật. Anh ta là một kẻ lập dị. Không giống như Kẻ lãng mạn tai hại, thông thường người đàn ông này còn trẻ và không mấy thành công. Anh ta cũng sẽ có xu hướng ở ngoài vòng quen biết thông thường của cô. Có một mối quan hệ thân mật với anh ta sẽ là một điều hơi cấm kỵ - chắc chắn cha cô sẽ không chấp nhận, và có lẽ các bạn bè hay đồng nghiệp của cô cũng thế. Tuy nhiên, nếu một mối quan hệ xảy ra sau đó, cô sẽ thấy một mặt hoàn toàn khác của anh ta mà từ trước tới giờ cô chưa từng thấy. Anh ta không thể duy trì một công việc tốt, không phải vì anh ta là một kẻ nổi loạn mà vì anh ta lười biếng và bất tài vô tướng. Bất chấp những hình xăm và cái đầu cạo trọc, anh ta hoàn toàn bình thường, thích kiểm soát và độc đoán. Mối quan hệ tình cảm này sẽ tan vỡ nhưng sự tưởng tượng vẫn còn đó. Người phụ nữ ở dạng phóng chiếu này thường có một người cha mạnh mẽ, gia trưởng, xa cách và nghiêm khắc. Ông ta đại diện cho trật tự, quy tắc và quy ước. Ông ta thường xuyên chỉ trích con gái của mình, cô ấy không bao giờ đủ ngoan ngoãn, xinh xắn hay thông minh. Cô ấy hấp thụ giọng nói phê phán này và “lúc nào cũng nghe thấy nó trong đầu”. Là một cô gái, cô mơ ước nổi loạn và tự khẳng định bản thân, chống lại sự kiểm soát của cha, nhưng thường là tinh thần này nhanh chóng xìu xuống, cô lại là một cô con gái vâng lời và cung kính đối với cha mình. Mong muốn nổi loạn của cô bị kìm nén và đi vào animus của cô, animus này vốn luôn tức giận và bất mãn. Thay vì tự mình phát triển sự nổi loạn, cô tìm cách thể hiện nó ra bên ngoài dưới hình thức một người đàn ông nổi loạn. Nếu cô cảm thấy một người đàn ông có thể là như thế, dựa trên ngoại hình và tính cách của anh ta, cô sẽ phóng chiếu những tưởng tượng của mình. Thường thì cô ấy sẽ chọn những người đàn ông tương đối trẻ vì điều này khiến anh ta có vẻ ít đáng sợ và ít gia trưởng hơn. Nhưng tuổi trẻ và sự non nớt của anh ta khiến cho việc hình thành một mối quan hệ thân mật gnầ như là không thể, và khía cạnh phẫn nộ của cô ấy sẽ xuất hiện khi cô ấy mất đi hứng thú.
Một khi người phụ nữ nhận ra cô ta có xu hướng thuộc dạng phóng chiếu này, cô ta phải chấp nhận một thực tế đơn giản: Điều cô ta thật sự mong muốn là phát triển sự độc lập, quyết đoán và sức mạnh bất tuân quyền lực vô lý trong chính bản thân. Không bao giờ là quá muộn để làm điều đó, nhưng những phẩm chất này phải được xây dựng và phát triển theo từng bước nhỏ, với những thách thức hằng ngày trong đó cô ta phải thực hành việc cự tuyệt và phản kháng những điều tiêu cực, vô lý, quá đáng, và phá vỡ một số quý tắc cổ hủ, bất công, vân vân. Khi trở nên quyết đoán hơn, cô ta có thể bắt đầu có những mối quan hệ bình đẳng và thỏa mãn hơn.
Người phụ nữ sa ngã: Đối với những người đàn ông trong trường hợp này, người phụ nữ mê hoặc anh ấy dường như rất khác với những người anh từng biết. Có lẽ cô ta đến từ một nền văn hóa hoặc tầng lớp xã hội khác. Có lẽ cô ta không có học thức bằng anh ấy. Có thể có điều gì đó mơ hồ về tính cách và quá khứ của cô ta; chắc chắn cô ta ít kiềm chế về mặt thể chất hơn hầu hết những người phụ nữ khác. Anh ấy nghĩ cô ta khá thô lỗ. Có vẻ như cô ta cần đến sự bảo vệ, giáo dục và tiến bạc. Anh ấy sẽ là người giải cứu và nâng đỡ cô ta. Nhưng theo cách nào đó, anh càng đến gần cô ta, sự tình càng khác với mong đợi của anh.
Trong tác phẩm Swann’s Way (Con Đường Của Swann), tập một của bộ tiểu thuyết In Search of Lost Time (Đi Tìm Thời Gian Đã Mất) của Marcel Proust, nhân vật chính, Charles Swann - lấy hình tượng từ một người có thật - anh ấy là một nhà Mỹ Học, một người am hiểu nghệ thuật. Anh cũng là một Don Juan (tương tự hình tượng nhân vật Sở Khanh của Việt Nam), kẻ sợ chết khiếp hôn nhân hay bất kỳ hình thức quan hệ thân mật mang tính chất cam kết nào. Anh ấy đã quyến rũ nhiều phụ nữ thuộc tầng lớp của mình. Nhưng sau đó anh gặp một người phụ nữ tên là Odette, cô ta xuất thân từ một tầng lớp xã hội hoàn toàn khác. Cô ta là người ít học, hơi thô lỗ, và một số người sẽ cho rằng cô ta là một cô gái điếm hạng sang. Cô ta khiến anh ấy cảm thấy tò mò. Rồi một ngày nọ, trong khi ngắm nhìn một bức bích họa của Botticelli tái tạo lại một cảnh trong Kinh Thánh, anh ấy xác định rằng cô ta giống một người phụ nữ trong bức tranh. Giờ đây anh ấy say mê và bắt đầu lý tưởng hóa cô ta. Hẳn Odette phải có một cuộc sống khó khăn, và cô ta xứng đáng với một cuộc sống tốt hơn. Mặc dù e sợ sự cam kết , anh ấy nghĩ sẽ cưới cô ta và giáo dục cô ta về những điều tốt đẹp hơn của cuộc sống. Điều mà anh ấy không nhận ra là cô ta không giống với người phụ nữ mà anh tưởng tượng. Cô ta cực kỳ thông minh và có ý chí mạnh mẽ, mạnh mẽ hơn anh ấy rất nhiều. Cô ta sẽ kết thúc bằng cách biến anh ấy thành một tên nô lệ thụ động của mình, trong lúc cô ta vẫn có mối quan hệ tình cảm thậm chí là xác thịt với những người đàn ông khác.
Đàn ông dạng này thường có những nhân vật người mẹ mạnh mẽ trong thời thơ ấu. Họ trở thành những cậu bé ngoan ngoãn, biết vâng lời, và là những học sinh xuất sắc ở trường. Một cách có ý thức, họ bị thu hút bởi những người phụ nữ có học thức, những người có vẻ tốt và hoàn hảo. Nhưng vô thức, họ bị lôi cuốn về phía những người phụ nữ không hoàn hảo, xấu tính, có tính cách đáng ngờ. Họ thầm khao khát những gì trái ngược với bản thân. Đó là sự phân hóa kinh điển của mô hình người mẹ/ cô gái điếm - họ mong muốn vợ của họ giống nhân vật người mẹ nhưng cảm thấy sự hấp dẫn cơ thể mạnh mẽ hơn nhiều ở cô gái điếm - người phụ nữ sa ngã, kiểu người thích phô bày cơ thể. Khi còn nhỏ, họ đã đè nén những khía cạnh tinh nghịch, ưa thích nhục dục và trần tục trong tính cách của mình. Họ văn minh nhưng lại quá cứng nhắc. Cách duy nhất để họ liên kết với những nét tính cách mà họ đã đè nén là thông qua những người phụ nữ có vẻ rất khác biệt với họ. Giống như Swannn, họ tìm ra cách lý tưởng hóa những người phụ nữ với một tham chiếu sách vở nào đó không liên quan gì tới thực tế. Họ phóng chiếu vào những người phụ nữ đó sự yếu đuối và dễ bị tổn thương. Họ tự nhủ rằng họ muốn giúp đỡ và bảo vệ những người phụ nữ như thế. Nhưng điều thật sự thu hút họ là những lạc thú nguy hiểm và xấu xa mà những người phụ nữ này dường như hứa hẹn với họ. Đánh giá thấp những người phụ nữ như vậy, họ thường kết thúc với tư cách con tốt của những người phụ nữ này. Aniama của họ có tính chất thụ động và yếu nhược.
Những người đàn ông tham gia vào loại phóng chiếu này cần phát triển các khía cạnh ít thông thường hơn trong tính cách của họ nhưng thật sự mang tính tích cực. Họ cần phải di chuyển ra khu vực thoải mái và tự mình thử những trải nghiệm mới. Họ cần có nhiều thách thức hơn, thậm chí một chút nguy hiểm sẽ khiến họ nới lỏng bản thân hơn. Có lẽ họ cần chấp nhận rủi ro nhiều hơn trong công việc. Họ cũng cần phát triển hơn nữa khía cạnh thể chất và dục tính trong tính cách của họ. Không nhất thiết phải phải có được những gì họ khao khát bằng cách tìm kiếm kiểu người phụ nữ sa ngã, họ thật sự có thể bắt đầu thỏa mãn những thôi thúc của mình với bất kỳ kiểu phụ nữ nào, không thụ động chờ đợi cô ta dẫn họ đi lạc lối mà chủ động bắt đầu những thú vui có phần trần tục nhưng cũng mang tính chính đáng.
Người Đàn Ông Nổi Trội: Anh ta có vẻ xuất sắc, nhiều kỹ năng, mạnh mẽ và ổn định. Anh ta tỏa ra sự tự tin và sức mạnh. Anh ta có thể là một doanh nhân nhiều quyền lực, một giáo sư, một nghệ sĩ, một chuyên gia. Mặc dù anh ta trông có vẻ già nua và không hấp dẫn về thể chất, nhưng sự tự tin của anh ta mang lại cho anh ta một ánh hào quang hấp dẫn. Đối với những người phụ nữ bị thu hút bởi dạng này, mối quan hệ thân mật với anh ta sẽ mang lại cho cô ấy cảm giác gián tiếp sở hữu sức mạnh và sự vượt trội.
Trong tiểu thuyết Middlemarch (1872) của George Eliot, nhân vật chính, Dorothea Brooke, là một cô gái mồ côi 19 tuổi được người chú ruột giàu có nhận nuôi. Dorothea khá xinh đẹp và sẽ là đối tượng đáng mơ ước cho hôn nhân. Một thanh niên địa phương, Sir James Chettam, đang ráo riết tán tỉnh nàng. Nhưng một tối nọ nàng gặp Edward Causabon, một địa chủ giàu có, kẻ đã giành cả cuộc đời cho việc theo đuổi học thuật, và ông ta khiến cho nàng cảm thấy tò mò. Nàng bắt đầu chú ý tới ông ta và ông ta cũng tán tỉnh nàng, trước sự kinh hoàng của chị gái và chú của nàng. Đối với họ, ông ta quá xấu xí, với những nốt ruồi trên mặt và nước da vàng bủng. Ông ta ăn uống nhồm nhoàm và rất ít nói. Nhưng với Dorothea, khuôn mặt ông ta chứa đầy phẩm chất tinh thần. Ông ta quá cao so với mọi người để quan tâm tới phép xã giao. Ông ta ít nói vì ít ai hiểu ông ta nói gì. Kết hôn với ông ta sẽ giống như kết hôn với Pascal hoặc Kant. Nàng sẽ học tiếng Hy Lạp và tiếng Latin, và giúp ông ta hoàn thành kiệt tác vỹ đại của mình, The Ket to All Mythologies (Chìa Khóa Cho Mọi Huyền Thoại). Và ông ta sẽ giáo dục, nâng cao nàng. Ông sẽ là người cha mà nàng tưởng nhớ một cách vô thức. Chỉ sau khi kết hôn với ông ta, nàng mới phát hiện ra sự thật - ông ta đã chết từ bên trong, và rất thích kiểm soát. Ông ta xem nàng là một nữ thư ký đáng khen. Nàng bị mắc kẹt trong cuộc hôn nhân không có tình yêu.
Mặc dù hiện nay các chi tiết về mối quan hệ thân mật rất khác biệt, nhưng kiểu phóng chiếu này quá phổ biến ở phụ nữ. Nó bắt nguồn từ cảm giác tự ti. Người phụ nữ trong trường hợp này đã đồng hóa với những lời nói của người cha và lời nói của những người khác vốn đã chỉ trích cô rất nhiều, họ làm giảm lòng tự trọng của cô bằng cách ấn định rằng cô là ai và cô nên cư xử thế nào. Chưua bao giờ phát triển sức mạnh hay sự tự tin của chính mình, cô ấy sẽ có xu hướng tìm kiếm những phẩm chất này ở những người đàn ông và phóng đại bất kỳ dấu hiệu nào của chúng. Nhiều người đàn ông đáp lại cô đã cảm nhận được lòng tự trọng thấp của cô và cho rằng điều này khá lôi cuốn. Họ thích sự quan tâm tha thiết của một người phụ nữ, thường trẻ hơn họ, người mà họ có thể áp chế và kiểm soát. Đây sẽ là trường hợp cổ điển giáo sư quyến rũ sinh viên. Bởi vì những người đàn ông như vậy hiếm khi xuất sắc, thông minh và tự tin như cô ấy tưởng tượng, nên người phụ nữ này hoặc thất vọng và rời bỏ hoặc bị mắc kẹt trong lòng tự trọng thấp kém của mình, khuất phục những thao túng của anh ta và tự trách mình về bất kỳ vấn đề nào.
Điều mà một người phụ nữ như vậy cần làm là trước tiên phải nhận ra rằng nguồn gốc của những bất an của mình là ý kiến phê phán của kẻ khác, điều mà cô đã cam lòng chấp nhận và vô thức hấp thụ. Nó không xuất phát từ việc thiếu thông minh hoặc thiếu xứng đáng vốn có của cô. Cô phải tích cực phát triển sự quyết đoán và tự tin thông qua các hành động của mình - tiến hành những dự án, bắt đầu một hoạt động kinh doanh, nắm vững một nghề thủ công. Với đàn ông, cô phải xem mình là kẻ bình đẳng tự nhiên với họ, có tiềm năng mạnh mẽ và sáng tạo như họ, hoặc thậm chí còn hơn họ. Với sự tự tin thật sự, sau đó cô có thể đánh giá được giá trị và tính cách của những người đàn ông cô gặp.
Kẻ muốn được phụ nữ tôn thờ: Anh ấy có động cơ và tham vọng, nhưng cuộc sống của anh ấy thật khó khăn. Thế giới ngoài kia quá khắc nghiệt, bất khoan dung, và không dễ tìm thấy bất kỳ niềm an ủi nào. Anh ấy cảm thấy thiếu một cái gì đó trong cuộc sống của mình. Thế rồi một người phụ nữ chú ý tới anh bất ngờ xuất hiện, ấm áp và lôi cuốn. Cô ta có vẻ ngưỡng mộ anh ấy. Anh ấy cảm thấy bị cuốn hút về phía cô ta và năng lượng của cô ta. Đây là người phụ nữ làm cho anh ấy trở nên hoàn thiện, giúp an ủi anh ấy. Nhưng sau đó, khi mối quan hệ phát triển, cô ta không còn có vẻ khá tốt bụng và chu đáo nữa. Chắc chắn cô ta đã hết yêu mến anh ấy. Anh ấy kết luận rằng cô ta đã hết yêu mến anh ấy hoặc đã thay đổi. Sự phản bội này khiến anh phẫn nộ.
Sự phóng chiếu ở kiểu người đàn ông này thường bắt nguồn từ một kiểu quan hệ đặc biệt với người mẹ - bà yêu mến con trai và rất quan tâm tới nó. Có lẽ điều này là để bù đắp cho việc bà không bao giờ hoàn toàn nhận được những gì bà muốn từ chồng. Bà lấp đầy sự tự tin cho cậu bé; nó trở nên nghiện sự chú ý của bà và khao khát sự hiện diện ấm áp cùng sự bao bọc của bà, đó là những gì bà ấy muốn.
Khi lớn lên, người thanh niên này thường có khá nhiều tham vọng, anh ấy luôn cố gắng sống theo những kỳ vọng của mẹ mình. Anh tự thúc ép mình rất quyết liệt. Anh chọn một kiểu phụ nữ nhất định và khéo léo đặt cô ta vào vai trò người mẹ - để an ủi, yêu mến chính bản thân anh và nâng cao cái tôi cá nhân của anh. Trong nhiều trường hợp, người phụ nữ sẽ nhận ra anh ấy đã gài mình vào vai trò này ra sao và cô ta sẽ phẫn nộ vì điều đó. Cô ta sẽ ngưng tỏ ra dịu dàng và tôn kính. Anh ấy sẽ trách móc cô ta về sự thay đổi, nhưng thật ra chính anh ấy là kẻ đã phóng chiếu vào cô ta những phẩm chất không bao giờ có thật và cố gắng buộc cô ta trở nên phù hợp với những kỳ vọng của mình. Cuộc chia tay sau đó sẽ rất đau khổ cho người đàn ông, bởi anh ta đã đầu tư năng lượng từ những năm đầu đời và anh ấy sẽ cảm nhận điều này như một sự từ bỏ của nhân vật người mẹ. Ngay cả khi anh ấy thành công trong việc đưa người phụ nữ vào vai, bản thân anh ấy cũng sẽ cảm thấy phẫn nộ vì sự phụ thuộc vào cô ta, hệt như sự phụ thuộc và cảm giác mâu thuẫn mà anh từng có đối với mẹ mình. Anh ấy có thể phá hoại mối quan hệ thân mật hoặc rút lui. Anima của anh ấy có một khía cạnh gay gắt, luôn sẵn sàng phàn nàn và đổ lỗi.
Người đàn ông trong trường hợp này phải nhìn thấy khuôn mẫu của những mối quan hệ thân mật này trong cuộc sống của mình. Nó sẽ báo hiệu cho anh ấy rằng anh ấy cần phát triển từ bên trong nhiều hơn nữa những phẩm chất của người mẹ mà anh phóng chiếu vào những người phụ nữ. Anh ấy phải thấy rằng bản chất của những khao khát của mình xuất phát từ mong muốn muốn làm hài lòng mẹ và sống theo những kỳ vọng của bà. Anh có xu hướng tự thúc ép mình quá quyết liệt. Anh phải học cách tự an ủi và xoa dịu bản thân, thỉnh thoảng rút lui và hài lòng với những thành quả của mình. Anh cần có khả năng tự chăm sóc bản thân. Điều này sẽ cải thiện mạnh mẽ các mối quan hệ xã hội của anh. Anh sẽ cho nhiều hơn thay vì chờ đợi được yêu mến và chăm sóc. Anh sẽ liên kết với những người phụ nữ như con ngưởi thật sự của họ, và cuối cùng họ sẽ cảm thấy bị thôi thúc một cách vô thức phải cung cấp nhiều hơn sự an ủi mà anh ấy cần, nhưng không bị ép buộc trong vấn đề này.
Tác Giả: Thần Ánh Sáng
Link gốc: [Triết Học Tuổi Trẻ] Bạn Nam Tính Hay Nữ Tính? Tốt Hơn Hết Bạn Nên Có Cả Hai (Kỳ 2) - YBOX