Bạn Nam Tính Hay Nữ Tính? Tốt Hơn Hết Bạn Nên Có Cả Hai (Kỳ 1)
Tất cả chúng ta đều có những phẩm chất nam tính và nữ tính - một số trong đó là do di truyền, và một số đến từ ảnh hưởng sâu sắc của phụ huynh khác giới (mẹ đối với bé trai, cha đối với bé gái). Nhưng trong nhu cầu thể hiện một bản sắc nhất quán trong xã hội, chúng ta có xu hướng kìm nén những phẩm chất này, đồng nhất hóa quá mức với vai trò nam tính hay nữ tính được mong đợi ở chúng ta. Và chúng ta phải trả giá cho việc này. Chúng ta đánh mất những chiều kích quý giá trong tính cách của mình. Suy nghĩ và cách thức hành động của chúng ta trở nên cứng nhắc. Mối quan hệ giữa chúng ta và những người thuộc giới tính khác bị ảnh hưởng tiêu cực khi chúng ta phóng chiếu vào họ những tưởng tượng và sự thù địch của chính chúng ta. Bạn phải nhận thức được những đặc điểm nam tính hoặc nữ tính đã bị chìm sâu trong nơi sâu thẳm nhất của tâm trí và dần dần kết nối lại với chúng, để giải phóng khả năng sáng tạo gần như vô hạn của bạn trong quá trình này. Tư duy của bạn sẽ trở nên linh động hơn nhiều. Khi thể hiện dòng chảy ngầm của nam tính hay nữ tính trong tính cách của mình, bạn sẽ có sức hấp dẫn như thể mê hoặc mọi người bằng bùa phép của pháp sư cao tay bằng cách trở thành người đàn ông chân chính nhất hay người phụ nữ đích thực nhất. Đừng đóng vai trò giới tính được mong đợi, mà hãy tạo ra vai trò phù hợp với bạn
Tính chất lừa dối kinh khủng của tình yêu là nó bắt đầu bằng cách lôi kéo chúng ta vào cuộc chơi đùa không phải với một người phụ nữ ở thế giới bên ngoài mà là với một con búp bê được tạo ra trong não bộ chúng ta - người phụ nữ duy nhất mà chúng ta có thể tùy nghi sử dụng, người phụ nữ duy nhất chúng ta có thể sở hữu. (Marcel Proust)
Anima Và Animus - Bóc Trần Sự Thật Về Những Kẻ Khờ Khi Yêu
Loài người chúng ta muốn tin rằng chúng ta kiên định và trưởng thành, và chúng ta có sự kiểm soát hợp lý đối với cuộc sống của mình. Chúng ta đưa ra các quyết định dựa trên những cân nhắc hợp lý, về những gì sẽ có lợi cho chúng ta nhất. Chúng ta có ý chí tự do. Ít nhiều thì chúng ta cũng biết chúng ta là ai. Nhưng trong một khía cạnh đặc biệt của cuộc sống, tất cả những sự tự nhìn nhận này đều dễ dàng bị phá vỡ một khi chúng ta yêu.
Khi yêu, chúng ta trở thành con mồi cho những cảm xúc mà chúng ta không thể kiểm soát. Chúng ta có những lựa chọn người yêu mà chúng ta không thể giải thích một cách hợp lý và thông thường những lựa chọn này đều có kết cục không may. Nhiều người trong chúng ta sẽ có ít nhất một mối quan hệ thành công trong cuộc sống của mình, nhưng chúng ta sẽ có xu hướng có nhiều mối quan hệ hơn, những mối quan hệ tình cảm lứa đôi đó vốn dứt khoát thất bại và có kết cục không vui. Và thông thường chúng ta hay lặp lại những cách lựa chọn người yêu tệ hại, như thể bị ép buộc bởi một con quỷ bên trong.
Chúng ta muốn nói với bản thân mình khi nhìn lại rằng khi chúng ta yêu, một kiểu điên loạn tạm thời đã áp đảo chúng ta. Chúng ta cho rằng những khoảnh khắc đó là ngoại lệ, chứ không phải quy tắc trong tính cách chúng ta. Nhưng hãy xem xét khoảnh khắc đó với khả năng ngược lại - trong cược sống thường ngày có ý thức của mình, chúng ta đang mộng du, không biết mình thật sự là ai; chúng ta trưng bày trước thế giới một chiếc mặt nạ hợp lý, và chúng ta nhầm lẫn chiếc mặt nạ với thực tế. Khi yêu, chúng ta thật sự là chính mình hơn. Chiếc mặt nạ đã tuột ra. Khi đó chúng ta mới nhận ra những lực lượng vô thức đã quyết định nhiều những hành động của chúng ta một cách sâu sắc như thế nào. Chúng ta thiên về sự thiếu sáng suốt cơ bản trong bản chất của chúng ta.
Hãy xem xét một số thay đổi phổ biến thường xảy ra khi chúng ta đang yêu.
Thông thường, tâm trí chúng ta ở trong một trạng thái mất tập trung. Tuy nhiên, càng yêu sâu sắc, sự chú ý của chúng ta càng bị thu hút hoàn toàn vào một người. Chúng ta trở nên bị ám ảnh.
Chúng ta muốn trưng bày trước thế giới một vẻ ngoài cụ thể, một vẻ ngoài làm nổi bật những sức mạnh của chúng ta. Tuy nhiên, khi yêu, những đặc điểm trái ngược thường xuất hiện. Một người lúc bình thường mạnh mẽ và độc lập có thể trở nên khá bất lực, phụ thuộc và cuồng loạn. Một người biết quan tâm, giàu cảm thông có thể đột nhiên trở nên độc đoán, đòi hỏi và chỉ quan tâm tới bản thân.
Là những người trưởng thành, chúng ta cảm thấy mình tương đối chín chắn và thực tế, nhưng trong tình yêu, chúng ta có thể trở nên lùi trở lại hành vi vốn chỉ có thể được xem là của trẻ con. Chúng ta trải nghiệm những nỗi lo sợ và bất an vốn được phóng đại lên rất nhiều. Chúng ta cảm thấy kinh khủng khi nghĩ đến việc bị bỏ rơi, giống như một em bé đã bị bỏ lại một mình trong vài phút. Chúng ta có những dao động tâm trạng thất thường - từ yêu thương sang oán ghét, từ tin tưởng sang nghi ngờ vô lý.
Thông thường chúng ta thích tưởng tượng rằng chúng ta là những quan tòa sáng suốt đối với tính cách của những người khác. Tuy nhiên, một khi đã say mê hoặc yêu, chúng ta lầm tưởng kẻ ái kỷ là một thiên tài, kẻ làm cho chúng ta nghẹt thở là một người biết quan tâm, kẻ lười biếng là một người nổi loạn thú vị, kẻ thích kiểm soát là người bảo vệ. Thông thường những người khác có thể nhìn thấy sự thật và cố gắng phá tan những tưởng tượng của chúng ta, nhưng chúng ta không chịu lắng nghe. Và điều tệ hại hơn nữalà chúng ta sẽ thường xuyên tiếp tục lặp đi lặp lại những phán đoán sai lầm.
Khi xem xét những trạng thái thay đổi này, chúng ta có thể bị cám dỗ để mô tả chúng như những hình thức chiếm hữu. Bình thường chúng ta là cá nhân A sáng suốt, nhưng dưới ảnh hưởng của sự say mê, cá nhân B thiếu sáng suốt bắt đầu xuất hiện. Lúc đầu A và B có thể dao động và thậm chí hòa quyện vào nhau, nhưng chúng ta càng yêu sâu sắc thì cá nhân B càng chiếm ưu thế. Cá nhân B nhìn thấy những phẩm chất ở những người không hề có những phẩm chất đó, hành động theo những cách thức có tính chất phản tác dụng và thậm chí tự hủy hoại, hoàn toàn thiếu chín chắn, cùng với những kỳ vọng không thực tế và đưa ra những quyết định mà thông thường sau đó khá khó hiểu đối với cá nhân A.
Khi nói đến hành vi của chúng ta trong những tình huống này, chúng ta không bao giờ thật sự hiểu rõ điều gì đang xảy ra. Vô thức của chúng ta ráo riết hoạt động, và chúng ta không thể tiếp cận với các quá trình của nó bằng lý trí. Nhưng nhà tâm lý học nổi tiếng Carl Jung - người đã phân tích trong suốt sự nghiệp rất dài của mình hàng ngàn người đàn ông và phụ nữ với những câu chuyện tình đau khổ - đã đưa ra lời giải thích có lẽ là sâu sắc nhất cho những gì xảy ra với chúng ta khi chúng ta yêu. Theo Jung, chúng ta thật sự bị chiếm hữu trong những khoảnh khắc như vậy. Ông gọi thực thể (cá nhân B) đang khống chế chúng ta là anima (đối với nam) và animus (đối với nữ). Thực thể này tồn tại trong vô thức của chúng ta nhưng xuất hiện trên bề mặt tâm trí khi một cá nhân khác quyến rũ chúng ta. Sau đây là nguồn gốc của anima và animus và cách chúng hoạt động.
Nguồn Gốc Của Anima Và Animus, Cách Chúng Hoạt Động
Tất cả chúng ta đều sở hữu hormone và gen của giới tính kia. Những đặc điểm tính dục tương phản này là thiểu số (ở một mức độ nhiều hơn hoặc ít hơn tùy thuộc vào từng cá nhân), nhưng chúng hiện hữu trong tất cả chúng ta và chúng tạo thành một phần trong tính cách của chúng ta. Quan trong không kém là tâm ảnh hưởng của cha/ mẹ đối với chúng ta, người mà từ đó chúng ta hấp thu những đặc điểm nữ tính hoặc nam tính.
Trong những năm đầu đời, chúng ta hoàn toàn cởi mở và dễ chịu đối với ảnh hưởng của những người khác. Cha hoặc mẹ là đối tượng khác biệt đáng kể so với chúng ta mà chúng ta tiếp xúc đầu tiên. Khi chúng ta có mối quan hệ gắn bó đối với bản chất xa lạ của họ, phần lớn tính cách của chúng ta được hình thành trong phản ứng, và tính cách của chúng ta trở nên đa chiều và nhiều mặt hơn.
Chẳng hạn, những bé trai thường thoải mái thể hiện những cảm xúc và đặc điểm mà chúng đã học được từ người mẹ, như biểu lộ tình cảm một cách công khai, sự cảm thông và sự nhạy cảm. Ngược lại, những bé gái thường thoải mái thể hiện những đặc điểm mà chúng học được từ người cha, như sự hung hăng, táo bạo, sự chính xác về mặt trí tuệ và năng lực thể chất. Mỗi đứa trẻ cũng có thể sở hữu những đặc điểm khác giới này ở bản thân. Ngoài ra, mỗi phụ huynh cũng sẽ có một mặt tối mà đứa trẻ phải đồng hóa hoặc đối phó. Chẳng hạn, một người mẹ có thể ái kỷ hơn là cảm thông, và một người cha có thể độc đoán hoặc yếu đuối hơn là bảo vệ và mạnh mẽ.
Trẻ em phải thích nghi với điều này. Trong mọi trường hợp, đứa bé trai và đứa bé gái sẽ tiếp thu những phẩm chất tích cực và tiêu cực của mẹ/ cha (người phụ huynh khác giới với chúng) theo những cách vô thức và sâu sắc. Và sự liên kết với phụ huynh khác giới sẽ bao gồm tất cả các loại cảm xúc - những kết nối thể chất và cảm xúc, những cảm giác cực kỳ phấn khích, say mê, hoặc thất vọng với những gì nó không được trao cho.
Tuy nhiên, một giai đoạn quan trọng trong cuộc sống ban đầu của chúng ta sẽ sớm xảy ra, trong đó chúng ta phải tách rời khỏi cha mẹ và rèn giũa bản sắc của chúng ta. Cách đơn giản và mạnh mẽ nhất để tạo ra bản sắc này là xoay quanh các vai trò giới tính, nam tính và nữ tính. Đứa bé trai sẽ có xu hướng có một mối quan hệ hai chiều với bà mẹ, vốn sẽ đánh dấu nó trọn đời. Một mặt nó khao khát sự an toàn và sự chú ý đầy yêu thương mà bà dành cho nó; mặt khác, nó cảm thấy bị bà đe dọa, như thể bà có thể làm cho nó nghẹt thở với nữ tính của bà và nó sẽ đánh mất chính mình. Nó e sợ thẩm quyền và sức mạnh của bà đối với cuộc đời nó. Từ một độ tuổi nhất định trở đi, nó cảm thấy cần phải làm bản thân trở nên khác biệt. Nó cần phải thiết lập ý thức nam tính của riêng mình. Tất nhiên những thay đổi về thể chất xảy ra khi nó lớn hơn sẽ củng cố nam tính trong bản sắc này, nhưng trong quá trình đó nó sẽ có xu hướng đồng nhất hóa quá mức với vai trò nam tính (trừ khi thay vì thế nó đồng nhất hóa với vai trò nữ tính), nó sẽ thể hiện sự cứng rắn và độc lập của mình để nhấn mạnh sự cách ly giới tính với mẹ. Các khía cạnh khác trong tính cách của nó - sự cảm thông, sự dịu dàng, nhu cầu kết nối mà nó tiếp thu từ mẹ hoặc vốn là một phần tự nhiên của nó có xu hướng bị kìm nén và chìm vào vô thức.
Đứa bé gái có thể có một tinh thần phiêu lưu và có thể kết hợp ý chí và quyết tâm của cha mình vào tính cách của chính mình. Nhưng khi lớn hơn, rất có thể nó sẽ cảm thấy áp lực khi phải tuân theo những chuẩn mực văn hóa nhất định và rèn giũa bản sắc của mình theo những gì được coi là nữ tính. Các bé gái được cho là phải đáng yêu, ngọt ngào và có thái độ cung kính. Chúng có bổn phận đặt những lợi ích của người khác lên trước những lợi ích của chính mình. Chúng có bổn phận chế ngự bất kỳ cá tính hoang dã nào của chúng, chúng trông phải xinh đẹp và trở thành đối tượng của tình yêu, lòng mến mộ. Đối với cá nhân đứa bé gái, những kỳ vọng này biến thành “những giọng nói mà nó nghe thấy trong đầu, liên tục phán xét nó và khiến cho nó nghi ngờ về giá trị bản thân”. Những áp lực này có thể tinh vi hơn trong thời đại của chúng ta, nhưng chúng vẫn có một ảnh hưởng mạnh mẽ. Những khía cạnh ưa khám phá, hung hăng và đen tối hơn trong tính cách - cả hai đều xảy ra và được đứa trẻ hấp thu một cách tự nhiên từ người cha - sẽ có xu hướng bị kìm nén và chìm vào vô thức, nếu đứa bé gái chọn vai trò nữ tính có tính chất truyền thống hơn.
Phần nữ tính vô thức của đứa bé trai và người đàn ông là cái mà Jung gọi là anima. Phần nam tính vô thức của đứa bé gái và người phụ nữ là animus.
Vì chúng là những phần bị chôn sâu của chúng ta, chúng ta không bao giờ thật sự nhận thức được chúng trong cuộc sống hằng ngày. Nhưng một khi chúng ta say mê một người khác giới, anima và animus sẽ khuấy động cuộc sống. Sự hấp dẫn mà chúng ta cảm thấy ở người khác có thể hoàn toàn là về thể chất, nhưng thường thì kẻ thu hút sự chú ý của chúng ta tình cờ có một điểm tương đồng nào đó - về thể chất hoặc tâm lý - với mẹ hoặc cha chúng ta. Hãy nhớ rằng mối quan hệ nguyên thủy này được nạp đầy năng lượng, sự phấn khích và nỗi ám ảnh vốn bị kìm nén nhưng khao khát được xuất hiện. Một cá nhân kích hoạt những liên kết này trong chúng ta sẽ là một thỏi nam châm thu hút sự chú ý của chúng ta, mặc dù chúng ta không nhận thức được nguồn gốc của sự hấp dẫn này.
Nếu mối quan hệ gắn bó với mẹ hoặc cha chủ yếu là tích cực, chung ta sẽ có khuynh hướng phóng chiếu lên người khác những phẩm chất đáng mong muốn mà cha mẹ chúng ta có, với hy vọng tái hiện lại vườn địa đàng thơ ấu. Ví dụ như một thanh niên, được mẹ quan tâm, chăm sóc và yêu thương. Anh ta có thể là một cậu bé ngoan ngoãn, đáng yêu, hết lòng vì mẹ và phản ánh năng lượng chăm sóc của bà, nhưng anh ta đã đè nén những đặc điểm này xuống thật sâu khi trở thành một người đàn ông độc lập, với hình ảnh nam tính phải được duy trì. Ở người phụ nữ kích hoạt một mối liên kết với mẹ anh ta, anh tan sẽ nhìn thấy khả năng quan tâm chăm sóc mà anh ta thầm khao khát. Cảm giác có được những gì mình muốn sẽ tăng cường sự phấn khích và sự hấp dẫn thể chất của anh ta. Cô ta sẽ cung cấp cho anh ta những phẩm chất mà anh ta không bao giờ phát triển trong chính mình. Anh ta đang yêu anima của chính mình, dưới hình thức người phụ nữ mà anh ta khao khát.
Nếu những cảm giác đối với mẹ hoặc cha hầu như mơ hồ (sự quan tâm chú ý của họ không nhất quán), thông thường chúng ta sẽ cố gắng khắc phục mối qua hệ ban đầu này bằng cách yêu một người mà người ấy sẽ nhắc nhở chúng ta về hình ảnh cha mẹ không hoàn hảo của chúng ta, với hy vọng rằng chúng ta có thể giảm thiểu những phẩm chất tiêu cực của họ và có được những gì mà chúng ta chưa bao giờ hoàn toàn có được trong những năm đầu đời. Nếu mối quan hệ đó hầu như tiêu cực, chúng ta có thể tìm kiếm một người có những phẩm chất trái ngược với cha/ mẹ mình, thường thì đó là phẩm chất trái ngược với phẩm chất tiêu cực của cha hoặc mẹ. Chẳng hạn, một cô gái có người cha quá nghiêm khắc, xa cách và hay chỉ trích có lẽ sẽ ngầm ngầm mong muốn nổi loạn nhưng lại không dám . Là một cô gái trẻ, cô ta có thể bị cuốn hút bởi một thanh niên nổi loạn, độc đáo, đại hiện cho khía cạnh hoang dã mà cô không bao giờ có thể thể hiện, và là đối cực của cha cô. Kẻ nổi loạn là animus của cô ta, lúc này được thể hiện ra bên ngoài dưới hình thức chàng trai đó.
Trong mọi trường hợp, cho dù mối liên kết là tích cực, tiêu cực hay mơ hồ, khi những cảm xúc mạnh mẽ được kích hoạt, và cảm thấy bản thân được trở về mối quan hệ nguyên thủy trong thời thơ ấu của chúng ta, chúng ta hành động theo những cách mà thông thường trái ngược hẳn với tính cách mà chúng ta thể hiện. Chúng ta trở nên cuồng loạn, thiếu thốn tình cảm, ám ảnh, thiếu kiểm soát. Anima và animus có tính cách riêng của chúng, và vì vậy khi chúng xuất hiện, chúng ta hành động như cá nhân B. Vì không thật sự quan hệ tình cảm với những người phụ nữ và đàn ông như chính con người của họ, mà đúng hơn, chúng ta đang quan hệ tình cảm với những phóng chiếu của chính mình, cuối cùng chúng ta sẽ cảm thấy thất vọng về họ, như thể họ có lỗi vì không phải là người mà chúng ta đã tưởng tượng. Thông thường mối quan hệ này sẽ có xu hướng sụp đổ từ việc hiểu sai và truyền đạt thông tin sai lệch từ cả hai phía, và do không nhận thức được nguồn gốc của điều này, chúng ta sẽ trải qua chính xác cùng một chu kỳ với người kế tiếp.
Khuôn mẫu này có vô số biến thể, vì tất cả mọi người đều có những hoàn cảnh và sự pha trộn giữa nam tính và nữ tính rất riêng biệt. Chẳng hạn, có những người đàn ông có tâm lý nữ tính hơn phụ nữ và có những phụ nữ có tâm lý nam tính hơn đàn ông. Nếu họ là người dị tính luyến ái [heterosexual], người đàn ông sẽ bị cuốn hút bởi những người phụ nữ nam tính, vốn có những phẩm chất mà anh ta không bao giờ phát triển trong chính mình. Anh ta có nhiều animus hơn anima. Và ngược lại, người phụ nữ sẽ bị thu hút bởi những người đàn ông nữ tính. Có rất nhiều cặp vợ chồng có nhu cầu tính dục tương phản [contrasexual] như vậy, một số công khai hơn những người khác và họ có thể thành công nếu cả hai bên đều có điều họ muốn - một ví dụ nổi tiếng là nhàv soạn nhạc Frédéric Chopin và nhà văn George Sand, Sand giống như một người chồng hơn và Chopin giống như một người vợ hơn. Nói chung, những người này bị mất cân bằng, đồng nhất quá mức với nam tính hoặc nữ tính và bị thu hút về phía đối cực.
Công Việc Của Bạn Với Tư Cách Một Kẻ Nghiên Cứu Bản Chất Con Người
Công việc của bạn với tư cách một kẻ nghiên cứu về bản chất con người có ba phần: Trước tiên, bạn phải cố gắng qua sát anima và animus khi chúng tự biểu lộ ở những người khác, đặc biệt là trong các mối quan hệ thân mật của họ. Bằng cách chú ý đến hành vi và khuôn mẫu của họ trong những tình huống này, bạn sẽ có thể xâm nhập vào vô thức của họ, vốn thường khước từ bạn. Bạn sẽ nhìn thấy những phần bị kìm nén của họ, và bạn có thể sử dụng kiến thức này với hiệu quả tuyệt vời. Hãy đặc biệt chú ý đến những người có nam tính quá mức hoặc nữ tính quá mức. Bạn có thể chắc chắn rằng bên dưới bề mặt ẩn chứa một anima rất nữ tính đối với đàn ông và một animus rất nam tính đối với phụ nữ. Khi mọi người quá kìm nén những phẩm chất nữ tính hoặc nam tính của họ, chúng sẽ có xu hướng rò rỉ ra ngoài dưới một hình thức lố lăng.
Chẳng hạn, người đàn ông nam tính quá mức sẽ ngấm ngầm bị ám ảnh bởi quần áo và ngoại hình của anh ta. Anh ta sẽ thể hiện sự quan tâm khác thường đối với ngoại hình của mọi người, kể cả những người đàn ông khác, và đưa ra những đánh giá khá thô lỗ về họ. Richard Nixon đã cố gắng một cách tuyệt vọng để phóng chiếu một hình ảnh đại trượng phu với tư cách là tổng thống tới những người làm việc cho ông, nhưng ông liên tục bình luận và la lối ồn ào về màu sắc của những bộ đồ họ mặc và những tấm màn trong văn phòng của ông. Người đàn ông nam tính quá mức sẽ bày tỏ ý kiến mạnh mẽ về xe hơi, công nghệ, hoặc chính trị nhưng không dựa trên kiến thức thực tế và khi được mời tham gia vấn đề này, anh ta sẽ trở nên khá kích động trong việc phòng thủ, nổi giận hoặc bĩu môi. Anh ta luôn cố gắng kìm chế những cảm xúc của mình, nhưng thông thường chúng có thể có một đời sống của riêng chúng. Chẳng hạn, dù không hề muốn, anh ta sẽ đột nhiên trở nên hoàn toàn đa cảm.
Người phụ nữ nữ tính quá mức thường sẽ che giấu rất nhiều sự tức giận và căm ghét bị kìm nén đối với vai trò mà cô ta đã buộc phải đóng. Phong thái quyến rũ, nữ tính của cô ta với đàn ông thật sự là một mưu đồ hướng tới quyền lực, để trêu chọc, giăng bẫy và làm tổn thương mục tiêu. Khía cạnh nam tính của cô ta sẽ rò rỉ trong hành vi gây hấn thụ động, trong những cố gắng thống trị mọi người trong các mối quan hệ theo những cách thức ngấm ngầm. Bên dưới tấm mặt nạ ngọt ngào, cung kính, cô ta có thể hoàn toàn ngoan cố và hay phán xét những người khác. Sự ngoan cố của cô ta, luôn ở bên dưới bề mặt, sẽ xuất hiện trong sự khá phi lý ở những vấn đề nhỏ nhặt.
Công việc thứ hai của bạn là nhận thức được cơ chế phóng chiếu trong chính mình. Những phóng chiếu có vai trò tích cực trong cuộc sống của bạn và bạn không thể ngăn chặn chúng ngay cả khi bạn muốn, vì chúng rất tự động và vô thức. Không có chúng, bạn sẽ không thấy mình chú ý sâu sắc tới một cá nhân, trở nên say mê, lý tưởng hóa và yêu người đó. Nhưng một khi mối quan hệ phát triển, bạn cần có sức mạnh và nhận thức để rút lại những phóng chiếu, để có thể bắt đầu nhìn thấy những người phụ nữ và đàn ông như con người thật của họ. Khi làm điều này, có lẽ bạn sẽ nhận ra bạn thật sự không phù hợp với họ, hoặc ngược lại. Một khi đã kết nối với con người thật sự, bạn có thể tiếp tục lý tưởng hóa người đó, nhưng điều này sẽ dựa trên những phẩm chất tích cực thật sự mà người đó có. Có lẽ bạn có thể nhận thấy những nhược điểm của người đó khá đáng yêu. Bạn có thể thực hiện tất cả những điều này bằng cách trở nên ý thức về các khuôn mẫu của chính bạn và các phẩm chất mà bạn có xu hướng phóng chiếu lên người khác.
Điều này cũng có liên quan đến những mối quan hệ không thân mật với người khác giới. Hãy tưởng tượng trong một tình huống văn phòng, một đồng nghiệp chỉ trích công việc của bạn hoặc hoãn lại một cuộc họp mà bạn yêu cầu. Nếu người đó là người khác giới, mọi loại cảm xúc - phẫn nộ, sợ hãi, thất vọng, sự thù địch - sẽ bị khuấy động cùng với những phóng chiếu khác nhau, trong khi với những người cùng giới, bạn sẽ có ít phản ứng hơn. Khi nhìn thấy động năng này trong cuộc sống hằng ngày, bạn sẽ có thể kiểm soát nó tốt hơn và có những mối quan hệ suôn sẻ hơn với những người khác giới.
Công việc thứ ba của bạn là nhìn vào nội tâm để phát hiện ra những tính chất nữ tính hay nam tính bị kìm nén và không phát triển trong bạn. Bạn sẽ thoáng thấy anima và animus của mình trong mối quan hệ giữa bạn và những người khác giới. Sự quyết đoán mà bạn mong muốn nhìn thấy ở một người đàn ông, hay sự cảm thông mà bạn mong muốn nhìn thấy ở một người phụ nữ, là điều bạn cần phát triển trong chính mình, và bạn phải thể hiện ra bên ngoài sự nữ tính hay nam tính tiềm ẩn đó. Về bản chất, điều bạn đang làm là hợp nhất với tính cách hàng ngày của bạn những đặc điểm vốn đang ở bên trong bạn nhưng bị kìm nén. Chúng sẽ không còn hoạt động một cách độc lập và tự động dưới hình thức sự chiếm hữu. Chúng sẽ trở thành một phần bản ngã hằng ngày của bạn và mọi người sẽ bị thu hút bởi tính chất xác thực mà họ cảm nhận ở bạn.
CUỐI CÙNG , KHI NÓI ĐẾN VAI TRÒ GIỚI TÍNH, CHÚNG TA MUỐN TƯỞNG TƯỢNG ra một dòng tiến triển liên tục dẫn đến sự bình đẳng hoàn hảo, và tin rằng chúng ta đã gần đạt được lý tưởng này. Nhưng đây không phải là sự thật. Mặc dù ở một cấp độ, chúng ta có thể nhìn thấy sự tiến triển rõ ràng, nhưng ở một cấp độ khác, sâu hơn, chúng ta có thể thấy sự căng thẳng và phân cực ngày càng tăng giữa hai giới, như thể những khuôn mẫu bất bình đẳng cũ giữa nam và nữ đã có một tác động vô thức giữa chúng ta.
Sự căng thẳng này đôi khi khiến chúng ta có cảm giác như giống một cuộc chiến, và nó bắt nguồn từ khoảng cách tâm lý ngày càng lớn giữa hai giới tính, trong đó những người khác giới có vẻ giống như những sinh vật xa lạ, với những thói quen và hành vi mà chúng ta không thể đo lường được. Khoảng cách này có thể biến thành sự thù địch của một số người. Dù chúng ta có thể nhìn thấy điều này ở cả nam lẫn nữ, nhưng sự thù địch của nam giới vẫn mạnh mẽ hơn. Có lẽ điều này có liên quan đến sự thù địch tiềm ẩn mà nhiều người đàn ông cảm thấy đối với nhân vật người mẹ, và cảm giác phụ thuộc, yếu đuối mà bà vô tình kích hoạt. Cảm giác của nam giới về nam tính thường có một khía cạnh phòng thủ vốn bộc lộ những bất an tiềm ẩn. Những bất an đó chỉ trở nên gay gắt hơn với việc chuyển đổi các vai trò giới tính , và nó gia tăng sự nghi ngờ, sự thù địch giữa nam và nữ.
Tác Giả: Thần Ánh Sáng
Link gốc: Bạn Nam Tính Hay Nữ Tính? Tốt Hơn Hết Bạn Nên Có Cả Hai (Kỳ 1) - YBOX