Giúp việc cho con
khuôn viên tòa án. Con ông đang đứng trước vành móng ngựa
vì tội giết người, cướp tài sản. Bị cáo còn
trẻ lắm, gương mặt khôi ngô, đôi bàn
tay bám chặt lấy vành móng ngựa. Chỉ mới hai năm trước, cậu trai út được bố đưa
lên Hà Nội nhập trường đại học. Ông kể, từ khi hay tin con bị bắt, ông mất ngủ
triền miên, vật vã với câu hỏi: Tại sao đứa con trai giỏi giang, ngoan ngoãn,
từng là hy vọng, là ước mơ của đời ông lại trở thành kẻ cướp tài sản rồi giết
người hòng bịt đầu mối, tinh vi và tàn nhẫn như một tội phạm chuyên nghiệp. Một
năm sau phiên tòa, tôi gặp lại ông ở quê. Vợ chồng ông vẫn ngày ngày hy vọng đón
con trai trở về, dù biết, với bản án 20 năm tù, ngày ấy còn xa lắc. Trong ngôi
nhà khang trang ở một huyện miền núi, toàn bộ sách vở, tài liệu ôn thi đại học,
giấy khen, bằng khen của đứa con trai lầm lỡ, ông vẫn để nguyên vẹn trong căn
phòng riêng. "Để khi nào ra tù, cháu sẽ ôn thi đại học, học lại cô ạ" - ông nói
với tôi, đã không còn khóc nữa. Ông cũng không còn vật vã với câu hỏi đau đớn
năm xưa, bởi giờ đây ông đã tìm ra câu trả lời.
Đọc tiếp bài viết từ LINK gốc tại đây: Giúp việc cho con