[Review Sách] “Bạn Mới Là Chủ Nhân Của Cuộc Đời Mình”: Nghĩ Theo Lối Đàn Ông, Sống Dưới Vẻ Ngoài Phụ Nữ

 

[Review Sách] “Bạn Mới Là Chủ Nhân Của Cuộc Đời Mình”: Nghĩ Theo Lối Đàn Ông, Sống Dưới Vẻ Ngoài Phụ Nữ

Ai mà chẳng một lần khắc khoải tự chất vấn bản thân về con đường mình đang đi, chẳng có ai mà không một lần lầm đường lạc lối, cũng chẳng có ai chưa bao giờ cảm thấy cô độc. Nhưng với một tâm thế lạc quan và vững vàng, phụ nữ chúng ta cũng có thể vượt qua chính những khó khăn và trở ngại trên đường đời để tìm cho mình một hạnh phúc đích thực. Cuối cùng, trên đường đời chỉ có bạn mới có thể viết lên vận mệnh của chính mình. Nối tiếp sự thành công của Càng Mạnh Mẽ, Càng Dịu DàngBạn Mới Là Chủ Nhân Của Cuộc Đời Mình của Lý Ái Linh lại cho chúng ta thấy được chính mình trong từng câu chuyện, từ đó tiến hành thay đổi vì một cuộc sống tốt đẹp hơn.

Về tác giả:

Lý Ái Linh là nhà văn 8x nổi tiếng Trung Quốc với hàng trăm vạn fan hâm mộ. Ban ngày phấn đấu trong công việc, ban đêm cần mẫn viết văn. Thông qua những tác phẩm, cô cùng biết bao cô gái đồng hành và lột xác trong tình yêu.

Sách dành cho ai?

Cho những người phụ nữ đang trăn trở về con đường mình đang đi. Những ai đang sắp và chuẩn bị làm mẹ, sẽ được trang bị những kiến thức để nuôi dạy con cái. Đồng thời, sách còn truyền cảm hứng cho những ai đã từng bị tổn thương lấy lại quyền chủ động trong cuộc sống của chính mình.

Những câu chuyện của Lý Ái Linh đều mang đậm phong cách mạnh mẽ nhưng cũng không kém phần dịu dàng. Cô luôn đánh trúng tâm lý phái nữ, từ đó giúp họ thay đổi tư duy đến lối sống. Từ những câu chuyện đối nhân xử thế, tình yêu, sự nghiệp đến hành trình làm mẹ. Tất cả đều mang đến một làn gió mới cho tất cả phụ nữ nói chung.

Sau đây là một vài ý mình rất tâm đắc:

/KHÔNG CHẤP NHẬN ĐƯỢC MẮT XẤU NHẤT CỦA NGƯỜI KHÁC THÌ CŨNG KHÔNG ĐÁNG CÓ ĐƯỢC PHẦN TỐT NHẤT CỦA NGƯỜI TA/

Trên đời này, cuộc sống rất công bằng. Không ai thập toàn thập mỹ. Con người luôn có mặt này, mặt kia. Không có chuyện một người chỉ toàn là ưu điểm còn khuyết điểm thì không.

Trong các mối quan hệ con người, việc yêu cầu người khác phải đúng như kỳ vọng và mong muốn của bạn là một điều không tưởng. Họ cũng không phải tắc kè hoa, khi cần thì đổi màu để phù hợp với ý thích của bạn. Khi đã chấp nhận ở bên hay hợp tác với một người, đồng nghĩa với việc bạn phải chấp nhận luôn những khiếm khuyết nơi họ.

Bạn không thể chỉ chọn lấy cái tốt mà loại bỏ cái xấu lại được. 

Trong công sở, tuy đồng nghiệp bạn chậm chạp, nhưng đổi lại họ làm việc kỹ càng, chi tiết và tỉ mỹ từng công việc nhỏ. Tuy tính tình của họ bốc đồng và hơi nóng tính, nhưng họ lại mau quên, không hay để bụng trong lòng. Họ thích phàn nàn và càm ràm suốt cả ngày, nhưng họ sẵn lòng giúp bạn khi bạn cần sự giúp đỡ.

Trong tình yêu và hôn nhân, là phụ nữ. Nếu bạn thích trai trẻ thì phải chấp nhận tính trẻ con của cậu ta. Bạn yêu giám đốc độc tài thì phải chấp nhận tính gia trưởng của anh ta. Bạn ưng một người vì tính tình thật thà thì cũng hãy đón nhận cả sự ngốc nghếch của anh ấy.

Nếu là đàn ông, nếu bạn thích cô ấy vì trầm tĩnh thì đừng chê cô ấy kiệm lời. Bạn kính nể cô ấy vì kiên trì, thì hãy bỏ qua sự bướng bỉnh của cô ấy. Bạn thích cô ấy chu đáo và biết quan tâm người khác thì đừng trông mong cô ấy phải tuyệt tình với một ai đó. Bạn yêu cô ấy say đắm vì cô lạnh lùng thì đừng oán trách cô thiếu dịu dàng.

Thế gian này làm gì có chuyện vẹn cả đôi đường. Chúng ta phải liên tục gánh vác và chịu trách nhiệm về sự lựa chọn của mình. Cuộc sống lúc nào cũng phải hy sinh cái này để được cái khác. Chịu đựng cái này để thu lại cái khác.

Theo tâm lý học, bản tính con người khó tránh khỏi lòng tham vô đáy. Chúng ta chỉ biết đến phép cộng, mà không nghĩ đến phép trừ. Lúc nào bạn cũng muốn thêm, thêm nữa, tốt hơn, tốt hơn nữa.

Ban đầu tìm người yêu thì chỉ cần đạo đức tốt, về sau lại muốn giỏi giang, biết kiếm tiền, biết chăm lo cho người yêu, giỏi quán xuyến gia đình lại còn phải hiểu lòng người. Ban đầu nuôi con, chỉ mong con khỏe mạnh, về sau lại muốn đọ thành tích, so thứ hạng, xếp đỗ trường thứ hạng nào, đạt nhiều vinh dự vẻ vang, khiến cho gia đình nở mày nở mặt.

Người hoàn hảo như vậy ở đâu kiếm cho ra. Nếu có đi chăng nữa thì xác suất rất thấp. Chúng ta nên thực tế một chút.

Chúng ta đều chung sống với khuyết điểm. Nếu không chấp nhận mặt xấu nhất của người khác thì cũng không xứng đáng có được phần tốt nhất của người ta. Đã chấp nhận ưu điểm của họ thì phải chấp nhận những khuyết điểm nơi họ vô điều kiện.

Chúng ta lúc nào cũng so sánh, ganh đua với người khác, từ đó rút ra rằng cuộc sống của chính bản thân thật vô vị và tẻ nhạt. Nhưng suy nghĩ như thế thì bạn đã đi con đường sai lầm ngay từ ban đầu mất rồi. Bạn thường có những suy nghĩ rằng: “Nếu con của tôi giống như A, B, C thì chắc đã chẳng thế này.”; hay “Nếu lúc trước tôi không chọn anh, cả cuộc đời tôi bây giờ chắc chắn sẽ tốt hơn.”

Nếu nhìn kỹ hơn, thứ bạn đang mong mỏi có được, thứ bạn đang âm thầm ngưỡng mộ và thần tượng chỉ là ảo ảnh phù du. Bạn nghĩ anh ta là tốt nhất, nhưng hóa ra anh ta còn có những thói hư tật xấu đi kèm. Bạn nghĩ con người ta học giỏi, ngoan ngoãn nhưng bạn đâu biết, ở nhà đứa bé ấy lại ngỗ nghịch và không kính trên nhường dưới như thế nào. Đằng sau câu chuyện của mỗi người làm sao bạn có thể thấu hiểu hết được. Chỉ ngưỡng mộ thôi là một liều thuốc độc cho chính bạn và những người bạn yêu thương.

Bạn có nỗi khổ của bạn, người khác cũng có ưu phiền của mình.

Bạn có đóa hoa biết nói của bạn, người ta có nhành cỏ quên sầu của người ta.

Dù là ai đi chăng nữa, bố mẹ, người yêu, anh chị em trong nhà, hay bạn bè đồng nghiệp. Ai cũng có khuyết điểm, đôi khi đó không phải điểm yếu thật sự, chỉ là do cách nhìn nhận về chúng khác nhau thôi. Người yêu của bạn có thể hơi “chậm chạp”, nhưng cũng là một lợi thế khi anh ấy làm việc cẩn thận, kiểm tra mọi thứ chu đáo, tránh gây ra những sơ suất lớn. Hay cô người yêu của bạn tính tình nóng nảy, bộp chộp nhưng có thể tính tính ấy có thể giúp cô ấy rất nhiều trong việc đưa ra những quyết định nhanh và hiệu quả, tránh mất thời gian. Khi thay đổi góc nhìn, bạn sẽ nhiều sự từ bi hơn cho những người bạn yêu và những người xung quanh.

Trong hôn nhân cũng vậy, mỗi cuộc tình đều có ngọt ngào và than thở. Có gắn bó keo sơn cũng có quay mặt khóc lóc. Một người trưởng thành là người hiểu rằng, được mất luôn song hành, ưu và khuyết điểm phối hợp cùng nhau, không chăm chăm nhìn vào điểm yếu của người khác, không dồn họ vào đường cùng hay hạ thấp lòng tự trọng của họ. Từ những gì đang có, phát hiện ra cái tốt, sau đó tự tiêu hóa những cái xấu. Đó không phải là nhẫn nhịn chịu đựng, mà đó là cái giá của hôn nhân mà thôi.

Suy cho cùng, bản thân bạn còn có những thói quen xấu khó bỏ thì bạn lấy tư cách gì để đòi hỏi người khác phải hoàn mỹ?

/NGHĨ THEO LỐI ĐÀN ÔNG, SỐNG DƯỚI VẺ NGOÀI PHỤ NỮ/

 Mình cực kỳ tâm đắc lối tư duy này của phụ nữ hiện đại. Từ thời xa xưa, cuộc đời phụ nữ lúc nào cũng xoay quanh người đàn ông, lúc nào cũng xem họ là trung tâm của cuộc sống rồi lại chịu biết bao uất ức và bất mãn trong lòng. Nhưng với thời hiện đại như hôm nay, chỉ có chính người phụ nữ mới là người nắm quyền chủ động trong tay và sống một cuộc đời an vui và tự tại hơn.

Trong hôn nhân, sẽ có những mâu thuẫn và vụn vặt làm rạn nứt mối quan hệ của cả hai. Đứng trên góc nhìn của phụ nữ thì khi tức giận hay nổi đóa, tâm trạng sẽ thay đổi, từ đó mất đi năng lượng và tinh thần để làm những việc khác. Sỡ dĩ như thế vì họ đang đặt người đàn ông ở vị trí trung tâm, cuộc sống của họ chỉ có thế. Khi có anh thì vui vẻ và viên mãn, không có anh hoặc khi anh làm tổn thương thì xem như mất tất cả, một bước đi tiếp về phía trước cũng rất khó khăn.

Theo tâm lý học, tình cảm bạn phụ thuộc vào người khác nhiều chừng nào thì tâm trạng sẽ bị người ta khống chế nhiều chừng ấy. Khi đặt quá nhiều tâm tình và năng lượng cho đàn ông thì khi anh ta làm bạn buồn, không còn cách nào khác là tuyệt vọng và cô đơn. Sở dĩ đàn ông thoải mái, vui vẻ hơn phụ nữ bởi họ có một đặc điểm mà nhiều phụ nữ không có: Họ dễ quên hơn phụ nữ.

Họ có nhiều nguồn vui hơn, đánh bài uống rượu, đọc báo, uống trà, xem bóng đá hay đơn giản ngủ khò nếu thật sự chẳng có việc gì làm. Họ cũng chẳng đi đoán mò ai chuyện gì, cũng không hoang mang. Họ biết sống cho hiện tại hơn. 

Còn phụ nữ thì ngược lại. Cứ hay thích suy nghĩ lung tung, ngồi thẫn thờ, cả ngày cứ ghim suy nghĩ bị đàn ông phụ bạc hay làm cho tổn thương là cái cớ để trốn tránh trách nhiệm cuộc đời. Thật ra phải thừa nhận điểm này, phụ nữ nên học tập đàn ông.

Khi thế giới của bạn đủ lớn thì tình yêu, hôn nhân chỉ là một phần trong cuộc sống của bạn mà thôi. Còn khi thế giới của bạn nhỏ hẹp, chật chội, coi hôn nhân là toàn bộ cuộc sống, tình yêu của đàn ông sẽ trở thành dưỡng khí để bạn hít thở, một khi mất đi thì chẳng khác nào cá mắc cạn, đi một bước cũng khó khăn.

Chính vì vậy, độc lập về tinh thần quan trọng rất nhiều. Hãy nuôi dưỡng một thú vui, chuyên tâm vào một sở thích nào đó bạn yêu thích. Nó có thể giúp bạn thoát khỏi cục diện bế tắc, bình ổn tâm tình và nâng cao bản thân. Khi có những mục tiêu và những nguồn vui khác nhau, thế giới trong bạn sẽ càng rộng lớn hơn, bạn cũng sẽ không bị năng lượng tiêu cực từ ai khác làm ảnh hưởng nữa. 

Khi cãi nhau, bạn có thể đi mua sắm, thưởng trà, đi nhà sách hay đi dạo phố. Nếu yêu thích các đồ thủ công mỹ nghệ, hay thử thêu tranh hay thêu thùa. Tụ họp bạn bè cũng là một cách hay để giải tỏa tâm trạng.

Phụ nữ cần học cách không ỷ lại cũng như không dựa dẫm vào đàn ông. Điều này không có nghĩa là họ không cần sự nuông chiều, ca tụng và yêu thương của đàn ông, chỉ là họ đã đạt đến một cảnh giới: Họ sẽ không vì đàn ông mà đau đớn không thiết sống, cũng không vì mối tình nào mà mê loạn đắm chìm.

/CHỈ CÓ THỰC LỰC CỦA BẢN THÂN MỚI LÀ NGUỒN VỐN VỮNG MẠNH/

Trong thời đại ngày nay, nếu chỉ có xinh đẹp, trẻ trung hay hoạt bát thì liệu có cơ hội nào trong xã hội này hay không?

Thật ra, tuổi trẻ là khoảng thời gian vô cùng quý giá để chúng ta liên tục trau dồi bản thân và nâng cao năng lực. Với sức cạnh tranh ngày càng cao như ngày nay, cơ hội luôn công bằng cho tất cả mọi người, nhưng quan trọng là bạn có năng lực và thành tích gì để so tài với người ta.

Đối với vai trò của phụ nữ, họ có nhiều gánh nặng và trách nhiệm hơn. Chưa kể đến việc mang thai, sinh nở, quán xuyến gia đình, vv. Nếu một người chỉ biết làm nội trợ thì cơ hội làm việc và những hứa hẹn trong tương lai cho họ lại rất thấp. Cho dù họ có trở nên xinh đẹp, gọn gàng, vóc dáng thanh mảnh đi chăng nữa thì cũng không thể leo lên những vị trí cao trong xã hội.

Nếu không có chút thực lực và học thức chống lưng, một cô gái trẻ trung cùng lắm chỉ có thể làm một con búp bê xinh đẹp, cần cười thì mắt cong cong, cần khóc thì sụt sùi thổn thức, rốt cuộc gương mặt kiều diễm, mắt hạnh má đào cùng thân hình quyến rũ nọ khó tránh hỏi số kiếp làm nền cho cuộc vui.

Phụ nữ cần tạo cho mình sự khác biệt. Với một người phụ nữ, lòng mến mộ của người khác dành cho bạn cũng chỉ là tài nguyên. Chỉ có thực lực bản thân mới là nguồn vốn vững mạnh. Song công bằng của xã hội lại ở chỗ, bất luận nam nữ, chỉ có phẩm cách, năng lực và trí tuệ mới có thể khiến người ta tôn trọng và kính phục.

Vì vậy, hãy tạo ra giá trị cho người khác. Liên tục trau dồi và nâng cao năng lực bản thân. Chỉ có học thức và trí tuệ mới có thể giúp bạn đạt được thành công.


/NHỮNG VUI BUỒN TRONG CÔNG VIỆC CÒN DỄ TAN BIẾN HƠN TRONG CHUYỆN YÊU ĐƯƠNG/

Có rất nhiều người trong chúng ta - những người đang đi làm, đều phải đối mặt với những kẻ gàn dở, những kẻ chỉ biết kéo người khác xuống. Có ai mà không bị lời ra tiếng vào, tung tin thất thiệt về mình hay thậm chí là bị hiểu lầm từ những câu chuyện xàm xí và không đúng sự thật từ người khác.

Việc tranh giành, đấu đá lẫn nhau trong công sở đã dần trở thành một đề tài quá quen thuộc. Ai cũng sẽ trải qua, kể cả mình cũng vậy. Khi bạn hơn họ, ngoài mặt thì khen ngợi hết lời, trong lòng thì đầy oán hận và căm ghét đến tận xương tủy, chỉ hận nỗi không “đá” được bạn ra khỏi công ty. Hoặc là những kẻ thích ngồi lê đôi mách, thích buôn chuyện bao đồng, nói xấu sau lưng người khác để hạ thấp đối phương. Hễ có người là có thị phi.

Thật ra, công sở là một xã hội thu nhỏ, có đủ các loại người. Nếu may mắn làm việc cho môi trường lành mạnh, khuyến khích tinh thần đoàn kết thì không nói làm gì, còn nếu môi trường tệ hại, đồng nghiệp chỉ thích bới móc và chỉ trích nhau thì tốt nhất bạn nên đi càng nhanh càng tốt.

Công sở thì có người xu lợi, có người thích nịnh hót, có người giỏi giang, có kẻ nhát gan, vv. Quan hệ đồng nghiệp về bản chất là một loại quan hệ cực kỳ đơn giản. Về công việc phải trao đổi, phối hợp và cộng tác. Tất cả đều vì thành tích. Ngoài ra, nếu quan điểm hợp nhau thì có thể trở thành bạn bè, cùng nhau ăn cơm, đi shopping, hát karaoke. Nếu không hợp thì đường ai nấy đi, chẳng việc gì phải cố gắng làm thân.

Sẽ có những việc đồng nghiệp sẽ chẳng hiểu cho bạn. Bạn ước ao rằng, giá như họ hiểu cho mình một chút thì tốt quá. Hy vọng càng nhiều thất vọng càng nhiều. Người trưởng thành là người hiểu rằng:  Anh không hiểu, tôi cũng không trách.

Anh chỉ thấy tôi thuận buồm xuôi gió, nào biết những lúc tôi thức trắng đêm, thê lương bất lực, nào thấy khi tôi một mình chèo chống, như dao kề cổ. Chúng ta chỉ là hai đường thẳng song song, chẳng ai có nghĩa vụ thấu hiểu ai cả. Thế nên, khi anh giang tay giúp đỡ, tôi hết sức cảm động. Khi anh đơm đặt cười chê, tôi cũng chẳng để tâm.

Thế nên, những vui buồn trong công sở rất dễ tan biến. Bản chất chúng ta cũng chỉ là những người xa lạ, cùng làm việc với nhau với một mục tiêu chung. Hợp thì có thể nói chuyện, không thì cũng không cố gắng cưỡng cầu.

Lấy sự ngay thẳng vô tư để đáp trả những tổn thương người khác gây ra cho mình là sự trả thù vẻ vang nhất.

Khi có ai đó buông lời dèm pha hay nói xấu bạn, cũng đừng để tâm. Hãy xem họ như những bà mẹ chồng khó tính, khó chiều. Tình yêu của bạn là công việc này, hoàn toàn không cần phải lấy lòng mẹ chồng. Bạn luôn có sự lựa chọn, nếu như trong công sở như phim “cung đấu” thì hãy ra đi, chọn cho mình một môi trường tốt đẹp hơn. Không việc gì phải đấu đá trong “hậu cung” nữa.

Mình có một chị bạn đồng nghiệp trong công ty. Dù có biết bao lời ong tiếng ve, nói xấu đặt điều về cô ấy nhưng cô ấy lựa chọn bỏ qua, không quan tâm đến. Ai nói gì mặc ai, không ảnh hưởng đến cuộc đời cô. Cô ấy nói: “Mình không quản nổi cái miệng của người ta đâu em à, cứ sống theo cách của em. Người quý em sẽ tôn trọng và kề cận bên em.”

Chỉ có thực lực và kết quả mới là cách đáp trả những kẻ thị phi một cách tốt nhất. Lãng phí thời gian vào những việc không đâu mới là lãng phí cuộc đời bạn.

Khi trải qua những cay đắng, những lần suy sụp và đau khổ trong công sở, bạn mới hiểu ra rằng, lòng người khó đoán, tình cảm cũng bất biến. Chỉ có bản thân bạn mạnh mẽ và bản lĩnh mới có sức chống chọi với thế giới khắc nghiệt ngoài kia. Suy nghĩ đơn giản, cuộc đời bạn cũng sẽ thoải mái và thênh thang hơn.

Theo mình nghĩ, công sở là một cõi tu hành khác. Có biết bao nhiêu loại người, bao nhiêu cám dỗ, bao nhiêu thị phi. Người có nội tâm vững vàng và mạnh mẽ nhất là người có thể đạp lên thị phi mà sống, hiên ngang tuyên chiến với đám người ngu xuẩn kia. Theo thời gian, họ ngày càng trưởng thành và kiên cường hơn. Chỉ có không cúi đầu và tiến về phía trước mới là cách đáp trả vẻ vang nhất họ dành cho những kẻ tiểu nhân.

Mình thích nhất câu:

Tôi nghe chửi mười năm, không hề oán hận những người chửi mình, có lúc họ chửi không đúng trọng tâm, tôi còn sốt ruột thay. Có lúc họ chửi quá đà, làm tổn thương nhân cách của chính mình, tôi cũng thấy đau lòng.

Vì vậy, dù là đồng nghiệp hay khách hàng, thì họ cũng không phải là trung tâm của vũ trụ. Đừng bị ảnh hưởng bởi hành vi và ngôn ngữ của họ quá nhiều. Chỉ cần bình tĩnh và suy nghĩ đơn giản, bạn sẽ tiết kiệm rất nhiều thời gian cho những việc quan trọng.


/BẠN NHIỆT TÌNH CHỪNG NÀO THÌ SẼ NỖ LỰC CHỪNG ẤY/

 Khi bắt tay vào làm bất cứ điều gì, nếu không đủ động lực và nhiệt tình, bạn sẽ khó hoàn thành chúng cho đến cùng.

Bạn tha thiết chừng nào thì sẽ cố gắng chừng đó.

Bạn thật lòng khao khát muốn làm chừng nào thì sẽ kiên trì bền bỉ theo đuổi chừng đó.

Bạn càng hoài nghi lo lắng thì sẽ càng có nhiều lý do thoái thác.

Bạn càng phân vân do dự chừng nào thì sẽ càng nghĩ ra nhiều cớ để từ bỏ.

Thật vậy, có khi nào bạn tự ngẫm nghĩ lại rằng, những việc mà bạn mong muốn làm nhưng đến cuối cùng lại không thể hoàn thành chúng. Lý do đằng sau là bạn không yêu thích những gì bạn đang làm.

Cái bạn đang luôn miệng nói thích, thực ra chỉ là ham cái mới. Tất cả chỉ là nhất thời nổi hứng, bạn làm một cách hời hợt cho qua  mà thôi. Nếu đó là thứ bạn hằng mong muốn có được, bạn sẽ kiên trì đến cùng. Còn nếu không, hết lần này đến lần khác bạn sẽ thỏa hiệp với bản thân, bất cứ khó khăn chướng ngại nhỏ nào cũng trở thành núi cao sông dài trước mặt, không vượt qua được.

Khi bình tĩnh nhìn lại, thật ra chỉ cần việc muốn làm thì cho dù có bận rộn đến mấy cũng tranh thủ thời gian để làm cho đến cùng. Cái gọi là không có thời gian trước đây, thật ra là những điều không muốn làm.

Vì vậy, khi yêu thích làm một điều gì đó, hãy bền bỉ và đi đến cùng với nó. Không phải ai cũng làm được. Nó cần một sự kỷ luật và niềm yêu thích vô hạn với việc họ đang làm. Cũng như làm đèn đom đóm, đục tường trộm sáng, nghe gà dậy học, hay treo sách sừng trâu. Đó chính là một cảnh giới của mức độ yêu thích vô hạn của một người.


/CON CÁI LÀ BẢN SAO CỦA BỐ MẸ/

 Thế giới của con luôn đồng hành cùng thế giới của cha mẹ. Tính cách, suy nghĩ và tư duy của con trẻ đều bị ảnh hưởng bởi hành vi và ngôn ngữ của cha mẹ chúng. Quá trình nuôi dưỡng và giáo dục con cái không phải là một chuyện dễ dàng. Nó cần trách nhiệm, sự trưởng thành và sự cố gắng của chúng ta.

Nuôi dưỡng một đứa trẻ chính là ép chúng ta phải trưởng thành cùng nó. Dạy dỗ một đứa trẻ là để chúng ta sống lại một lần nữa.

Chúng ta cũng chỉ là lần đầu làm cha/mẹ, vì vậy sẽ cần rất nhiều thời gian để rèn luyện bản thân, liên tục kiềm chế và tự kiểm điểm bản thân để làm gương cho con. Sẽ có rất nhiều vấn đề của con phản ánh chính bản thân của chúng ta. Con không tự lập là bởi chúng ta chưa thật sự buông tay. Con hay cáu giận, là bởi chúng ta thiếu kiên nhẫn với con. Con quá ỷ lại, là do chúng ta chưa rèn con đủ. Đôi khi không chỉ con còn trẻ con, mà do chính chúng ta còn chưa trưởng thành.

Quá trình lớn lên cùng con sẽ là một cơ hội cho những người mẹ hoàn thiện chính mình, tự hạn chế đi những thói quen xấu, những suy nghĩ bảo thủ và bắt đầu đón nhận những điều mới, học hỏi cùng con và hỗ trợ con khi cần. Sinh con ra không chỉ để con lớn lên khỏe mạnh, mà còn giáo dục con trở thành một người văn minh, có đức độ và là một người tốt.

Vì con cái, chúng ta liên tục ra sức cố gắng, làm gương và yêu thương chính bản thân nhiều hơn. Chỉ khi mối quan hệ với chính mình tốt thì bạn mới mở lòng đón nhận một bản sao của chính mình. Bạn đối xử với con như thế nào thì sau này con sẽ đối xử với thế giới như thế. Đừng xem nhẹ tầm quan trọng của chính chúng ta - những người làm cha mẹ.

Nuôi dạy con là một hành trình dài, có nụ cười và nước mắt. Có đau khổ và dằn vặt, nhưng đó là một quá trình tu hành của cuộc đời bạn.

Cuộc sống vốn không phải là một pha cạnh tranh với người khác, mà là cuộc chạy đua marathon với chính mình. Ta không cần yêu cầu con cái phải chạy trước, chạy nhanh, chỉ cần chắc chắn, chuyên chú, bình tĩnh hoàn thành đường đua của chính mình.

Yêu thương, làm gương và cố gắng là sự giáo dục tốt nhất mà chúng ta dành cho con trẻ.


Lời kết

Đường đời còn dài, cuối cùng chỉ có chính bạn mới có thể bầu bạn và tâm tình với chính mình. Nếu không có sự thay đổi hay hoàn thiện chính bản thân ngay từ bây giờ thì cuộc đời sau này sẽ rất tẻ nhạt và vô vị. Vậy thì bây giờ, hãy trở thành người phụ nữ mà chính mình yêu thích nhất.

Review chi tiết bởi: Tuyết Sơn- Bookademy - Ybox https://ybox.vn/vien-sach-bookademy/review-sach-ban-moi-la-chu-nhan-cua-cuoc-doi-minh-nghi-theo-loi-dan-ong-song-duoi-ve-ngoai-phu-nu-60715ef65a137558e6a58903

Hình ảnh: Tuyết Sơn