Chồng tôi dạy tôi điều gì về bình đẳng giới?


Chi Nguyễn The Present Writer: “Làm nội dung là một quá trình phát triển  bản thân”













 Sau khi cưới, hai vợ chồng tôi dọn vào sống trong một căn hộ nhỏ ở Mỹ. Ngay ngày đầu tiên, mẹ tôi đã gọi điện từ Việt Nam sang thủ thỉ: “Con à, giờ con đã có gia đình riêng rồi, sáng con nên dậy sớm nấu bữa sáng cho chồng, chăm sóc chồng một chút trước khi đi làm…”

Từ đầu dây bên kia, tôi lặng lẽ gật đầu.

Hình ảnh mẹ tôi thức dậy khi trời còn chưa tỏ, xoong chảo lục đục dưới bếp để làm bữa sáng và bữa trưa cho cả nhà trước khi lao đầu vào nhà tắm dăm mười phút, rồi vội vã bổ ra đường đi làm đã trở thành một phần ký ức không thế xóa nhòa trong tôi.

Tôi tự nhủ: “À, lẽ dĩ nhiên vợ dậy sớm nấu ăn cho chồng. Đương nhiên là vậy nhỉ?”

Tuy nhiên, sáng hôm sau, khi chuông báo thức reo lên từ sớm, tôi mắt nhắm mắt mở bước ra khỏi giường trong khi anh chồng mới cưới vẫn say sưa ngủ, tôi đột nhiên nhận ra việc vợ phải dậy sớm trước chồng không có gì là “lẽ dĩ nhiên” cả.

Nhăn nhăn nhó nhó, ngáp ngắn ngáp dài, rồi tôi cũng làm xong được bữa sáng. Thực tình đến bây giờ, tôi không thể nhớ nổi mình đã nấu món gì sáng hôm đó. Chỉ nhớ rằng nó bị cho ngay vào sọt rác. Bởi vì:

Chồng: Trời ơi, sáng sớm em không ngủ ra đây nấu nướng vừa ồn vừa nhiều mùi quá!

Vợ: Hả? Em đã phải dậy sớm nấu bữa sáng cho anh, anh còn ý kiến sao?

Chồng: Anh đâu có thích ăn sáng. Mà anh có bảo em phải dậy nấu đâu. Em thích gì em tự nấu cũng được, sao phải nấu cho anh?

Vợ: Nhưng em đã nấu rồi, anh qua ăn đi.

Chồng: Nhưng anh không ăn được sớm thế này!

Sáng hôm đó đánh dấu lần cãi nhau đầu tiên của chúng tôi sau kết hôn và cũng là lần cuối cùng tôi dậy sớm nấu ăn cho chồng (!).

Đọc tiếp bài viết từ LINK gốc tại đâyhttps://vietcetera.vn/vn/chong-toi-day-toi-dieu-gi-ve-binh-dang-gioi