Chẳng ai muốn cuối đời đơn độc...
Một người bạn thân của tôi kể rằng, từ khi còn trẻ, mỗi lần có chuyện không vừa lòng với con cái, mẹ chị ấy lại sử dụng cụm từ quyền lực: “Tao có chết chúng mày cũng đừng qua đây, không cần lo thờ cúng gì đâu”.
Bạn tôi cười buồn nói rằng, càng về sau, mẹ chị lại càng hay mang chuyện sống chết ra để hằn học, đay nghiến khi chẳng được như ý. Riết rồi không ai dám làm gì trái ý bà.
Bạn tôi đành tự an ủi là, ai dám chắc mai này chúng ta không “trái tính trái nết”. Nên thôi, hãy cố gắng thông cảm, nhẫn nhịn. Hơn thua với cha mẹ hoặc người thân, cũng chẳng ích gì, chỉ chuốc lấy hối hận và day dứt về sau.
Chúng ta, những người đang sở hữu tuổi trẻ, còn đi làm, có sức khỏe, sở thích, đam mê và tiền bạc, có nhiều bạn bè và những cuộc vui, thường nhìn về cha mẹ hoặc thế hệ người già với ít nhiều khó hiểu… Sao ông bà lại kỳ cục cố chấp, hay bắt bẻ, dễ tự ái tới mức này? Đâu đó có những đứa con còn thêm ý nghĩ: Cha mẹ đã làm gì để bây giờ không thể chủ động cuộc sống, bấu víu vào con cháu, vốn cũng đang nhiều gánh nặng…
Đọc tiếp bài viết tại link gốc tại đây: https://www.phunuonline.com.vn/chang-ai-muon-cuoi-doi-don-doc-a1503535.html