Khoảng cách thu nhập
Ở Mỹ, chỉ có một số ít người có
nguồn thu nhập từ nguồn đầu tư riêng hay từ tiền lương hưu nhưng hầu hết
mọi người đều dựa vào tiền lương hàng tuần. Ý tưởng về "tiền lương giờ tối
thiểu" xuất phát từ những cải cách của chính sách kinh tế mới (New Deal).
Theo Đạo Luật Tiêu Chuẩn Lao Động
Công Bằng (1938), Quốc hội đã thiết lập mức tiền lương tối thiểu liên bang và
luật sẽ xác định ai là người được miễn thuế thu nhập hoặc ai là người được
thanh toán tiền bảo hiểm. Người lao động ở các trang trại nhỏ không thuộc diện
miễn trừ, còn người lao động ở nước ngoài chỉ được bảo hiểm từ năm 2009. Phe
đối lập trong Quốc hội cho biết để nâng cao mức lương tối thiểu là rất khó. Cơ
quan lập pháp của từng bang tự quy định mức lương tối thiểu theo giờ cho người
lao động trong các công ty nhỏ hoặc những công việc liên quan đến tiểu bang,
điều này đã gây ra sự khác biệt đáng kể trên khắp nước Mỹ. Tổ chức nghiệp đoàn
lao động và phong trào xã hội đã yêu cầu giới chủ không trả mức lương tối
thiểu, mà phải trả mức lương bảo đảm sống được, bao gồm những chi phí về nhà ở,
thực phẩm, sưởi ấm, trường học, và y tế cho người người lao động.
Thu nhập bình đẳng là một yêu sách
trung tâm của phong trào phụ nữ Mỹ từ những năm 1960. Đạo Luật Lương Bổng Bình
Đẳng (1963) ra đời nhằm xóa bỏ sự phân biệt đối xử về tiền lương dựa trên giới
tính đối với cùng một loại công việc. Tòa án đã thụ lý và xét xử những trường hợp
không đảm bảo việc thực hiện pháp luật về lương bổng bình đẳng. Ủy ban Cơ hội
việc làm bình đẳng (EEOC) thực thi Đạo Luật Lương Bổng Bình Đẳng. Bộ Tư Pháp
cũng thực thi khoản VII của Luật Dân Quyền năm 1964 cấm mọi hình thức phân biệt
đối xử với phụ nữ trong tuyển dụng hay trong đề bạt.
Mặc dù có tiến bộ, khoảng cách tiền
lương theo giới vẫn tồn tại và thậm chí còn có khoảng cách rộng hơn giữa thu
nhập trung bình của nam giới da trắng và những người phụ nữ da màu. Những phụ
nữ đã đảm nhận được những công việc truyền thống của nam giới không đương
nhiên nhận được mức lương bình đẳng với nam giới như luật đã định. Và nhiều phụ
nữ tiếp tục làm các "công việc dành cho nữ giới” với mức lương rẻ mạt và
bị đánh giá thấp. Nhưng ngược lại, nếu những công việc dành cho nữ giới mà do
nam giới đảm nhận thì họ lại nhận được mức lương cao hơn nữ giới. Vì vậy, những
người ủng hộ phụ nữ không chỉ kêu gọi việc trả lương bình đẳng trong cùng một
loại công việc, mà còn đánh giá lại các giá trị xã hội về công việc dành cho nữ
giới, cũng như việc trả công một cách bình đẳng giữa nam và nữ.
Sở Lao Động Tiền Lương và Giờ Làm
Việc qui định mức lương liên bang tối thiểu cho tất cả các nhân viên thuộc
doanh nghiệp có giá trị ít nhất là 500.000 USD mỗi năm và những nhân viên làm
công việc liên bang, ví dụ như, một thư ký làm công việc liên bang bằng điện
thoại hay một công nhân làm việc trong những doanh nghiệp sản xuất những sản
phẩm cho toàn quốc. Riêng mức lương tối thiểu của một tiểu bang được áp
dụng cho những người lao động ở những doanh nghiệp nhỏ và đối với những người
không làm việc trong môi trường liên bang. Trong trường hợp lương tối thiểu của
liên bang cao hơn thì mức lương này thay thế mức lương của từng bang. Ngược
lại, nếu lương liên bang thấp hơn so với mức lương của tiểu bang thì sẽ thanh
toán theo mức lương cao của tiểu bang đó. Một số tiểu bang chỉ đơn giản áp dụng
những mức lương do liên bang đề ra.
Tác giả: Cynthia Enloe and Joni
Seager
Người dịch: Doãn Thi Ngọc
Nguồn: Reproduced from The Real
State of America Atlas by Cynthia Enloe and
Joni Seager, Penguin and University of California Press, 2011 ©
Copyright www.myriadeditions.com
Không có nhận xét nào: