LGBT - Đừng Vì Bị Tổn Thương Mà Quên Yêu Thương Chính Mình



Khi chúng ta được sinh ra, không ai biết được sau này chúng ta sẽ trở thành người như thế nào. Hoàn cảnh mỗi người khác nhau, và từ đó có biết bao nhiêu câu chuyện chưa kể, mà kể ra hay làm thinh cũng đau khổ như nhau.

Hiện nay, con người đang có xu hướng bộc lộ giới tính thật của mình hơn. Và càng ngày, cộng đồng LGBT càng được biết đến nhiều hơn. Cũng không vì vậy mà cuộc sống của chúng ta có sự thay đổi tích cực hoàn toàn. Tôi kể bạn nghe, những tiêu cực mà tôi nhìn thấy, cảm nhận được, và nghe được từ những người xung quanh tôi.

1. LGBT - một khái niệm không mới nhưng còn là điều khó chấp nhận ở Việt Nam.

Người thân bên cạnh tôi nói: “Yêu đương như vậy không hạnh phúc, không có tương lai, nam nam nữ nữ rất kì cục, không thể chấp nhận được.”

Vân vân và mây mây những lời tôi nghe mà cảm thấy đau lòng. Bạn biết đấy, họ không kì thị, nhưng cái nhìn của họ dành cho những cặp đôi LGBT yêu nhau là không hề bình thường một chút nào.

Ở thành phố Sài Gòn hoa lệ này, bạn ra đường bạn có thể thấy những cặp nam nam, nữ nữ yêu nhau cùng nắm tay, ôm hôn trên đường phố là chuyện bình thường. Tại vì nó đang diễn ra nhiều hơn mỗi ngày, không có ánh mắt quá kì thị đến từ mọi người. Chí ít, cộng đồng này họ dễ sống hơn khi xa nhà, khi xung quanh còn có người như họ. Ừ thì chưa come out cũng là một nỗi đau.

(Come out ở đây là thể hiện giới tính thực sự của mình với gia đình cũng như thừa nhận người mình yêu là ai cho mọi người biết.)

Ở quê, người ta sống theo hệ quy chiếu cũ, từ xưa đến nay, đều đã thành quen. Thông tin cũng không nhiều như trên thành phố. Vì vậy, LGBT là một khái niệm mới và ít được người ta hiểu một cách thực sự đúng đắn và đầy đủ. Buồn vì một phần họ không hiểu, buồn vì hai phần họ không nghĩ rằng cộng đồng LGBT cũng giống như những người bình thường, có ích cho xã hội, càng buồn vì có những trường hợp gia đình bất hoà, con cái come out nhưng cha mẹ không chấp nhận điều đó. Cái kết thực sự rất đau lòng. Cha mẹ chỉ muốn con cái mình như bao người khác, trai là trai, gái là gái, nếu như con họ nằm trong 1/10 dân số thế giới là LGBT thì thật đáng buồn. Thiên hạ sẽ bàn tán, dị nghị, mặt mũi gia đình để đâu? Rồi chúng sinh sống với nhau như thế nào? Rồi tương lai chúng sẽ đi về đâu? Bao nhiêu câu hỏi đặt ra trong đầu cha mẹ. Thật sự come out là điều đáng buồn vậy ư?

2. Come out không phải là chuyện dễ dàng để cha mẹ chấp nhận?

 Thực ra, nếu bạn come out đúng thời điểm bạn có đầy đủ điều kiện về kinh tế để tự lo cho bản thân mình hoặc hơn nữa là lo cho một ai khác, bạn có thể cứ như vậy mà come out.

Theo ý kiến chủ quan của tôi, chúng ta hãy come out khi đã chuẩn bị đầy đủ tinh thần, điều kiện và trách nhiệm. Bạn không thể tay trắng, còn phụ thuộc vào trợ cấp của cha mẹ mà come out rồi dẫn người yêu mình về nhà được. Tương lai mù tịt càng khiến cho cha mẹ khó mà chấp nhận bạn. Tiền không mua được hạnh phúc, nhưng bạn sẽ hạnh phúc khi có rất nhiều tiền. Chí ít, bạn nuôi được bản thân mình, hơn nữa thì có thể lo cho người khác. Chúng ta không sợ không có hạnh phúc, cuộc sống hiện tại này, chúng ta chỉ sợ mình không có tiền. Thế nhưng cay đắng lại là khi bạn đã đầy đủ điều kiện để come out, rất có khả năng chuyện tình tốt đẹp của bạn đã trở thành quá khứ, và bạn chỉ còn lại một mình. Thời gian không đợi chờ ai, người ta cũng không thể đợi bạn mãi.

Nghe có vẻ vô lý nhưng buồn thật, cuộc sống này nếu bạn không có tiền, bạn cũng sẽ chẳng có gì trong tay. Ngoài người thân ra, bạn bè ra, người yêu là một thứ gì đó xa xỉ, đối với những người trong cộng đồng LGBT mà chưa come out được. Nhiều trường hợp come out quá sớm, để lại biết bao câu chuyện buồn.

3. Đừng để những khó khăn trong cuộc sống làm bạn gục ngã.

Chúng ta có quyền lựa chọn con đường để đi, có thể bị thương, bị đau, bị thiên hạ khinh thường, bị người đời dị nghị, bị thất tình, thất nghiệp...

Trải qua rất nhiều thứ, không còn gì để mất nữa rồi. Sau đó, ta sẽ cứng rắn hơn, khóc một hai lần ròng rã, sẽ không còn nước mắt nữa. Chuyện tình cảm chính là thứ dễ khiến con người trở nên mạnh mẽ biết bao, nhưng cũng chính nó khiến cho ta dễ yếu đuối rất nhiều. Sau này nhìn lại, chính nó sẽ là phần kỉ niệm đẹp nhất. Vì vậy nên các bạn à, chúng ta mang trong mình hình bóng của ai đó, thì cứ để mọi chuyện diễn ra theo chiều hướng tự nó chuyển động. Tình cảm đừng cưỡng cầu. Còn chính bản thân mình phải hoàn thiện trước đã, đừng mong đợi quá nhiều từ người khác. Chúng ta cho đi, không có nghĩa chúng ta sẽ được nhận lại. Ừ thì đau buồn thật nhưng sẽ ổn cả thôi.

Tình yêu đối với những người trong cộng đồng LGBT càng khó hơn. Nhiều lúc bạn yêu người đó nhưng không có khả năng mang lại hạnh phúc cho họ. Bạn yêu người đó nhưng người đó không chấp nhận bạn. Bạn yêu người đó nhưng nỗi đau mà hai người phải chịu là không thể vượt qua cùng nhau. Bạn yêu người đó, nhưng thế giới này không cho bạn cơ hội. Bạn yêu người đó, nhưng chính tình cảm đó lại là điều không phù hợp cho cả hai. Có nhiều cặp đôi  LGBT hạnh phúc, nhưng suy cho cùng, nỗi đau và sự cố gắng của họ là rất nhiều nên mới có thể cùng nhau đi lâu dài như vậy được. Đâu cũng là có duyên gặp nhưng không có nợ để bên nhau nữa. Đâu cũng là cùng nhau đi chung một đoạn đường, rồi chúng ta cũng phải đến lúc nói lời tạm biệt. Điều còn lại ở bản thân mình chính là mình. Chỉ có một mình đơn độc như vậy, tự an ủi và vượt qua.

Suy cho cùng, bạn phải sống thật tốt, cùng những nỗi đau.

4. Một câu chuyện nhỏ về Bisexual.

Liệu Bi có đang hạnh phúc với đoạn tình cảm hiện tại của mình? Bi sẽ yêu ai? Nam hay nữ đều có thể. Tôi có một người bạn. Cô ấy là Bi nhưng trước giờ quan tâm tới bạn gái hơn. Cô ấy bảo rằng giá mà họ gặp nhau muộn hơn, khi đã có thể trở thành hoàn thiện, tiếc là đã quá sớm để có thể ở bên nhau.

Cô ấy thương một người, và tình cảm đó cũng chỉ có thể dừng ở mức thương một người. Có ba cấp độ tình cảm, với tôi, thích, thương và yêu đương nhiên là khác nhau.

Thích thì thích vậy thôi chứ lâu dài chúng ta đều sẽ thay đổi. Sẽ không ai thích một cái gì đó quá lâu, và hi sinh cho nó đủ nhiều cả. Có chăng chỉ là nhất thời theo đuổi, nhất thời thấy hợp với mình.

Yêu là bạn muốn người ta thuộc về bạn, là của riêng bạn. Yêu là mong muốn chiếm hữu đối phương, là mỗi ngày đều muốn gặp, muốn biết họ làm gì, ở đâu, như thế nào,

Thương thì khác. Thương là không quan trọng người đó có tình cảm gì với mình, dù người ta có như thế nào, thay đổi ra làm sao, thương là theo thời gian vẫn cứ thương. Chữ “thương” không thể cứ thuận miệng mà nói ra được đâu.

Và tình cảm của cô dừng lại ở việc thương một người nhưng không thể ở bên cạnh người đó để yêu thương mãi mãi về sau. Người đó không thể yêu cô, chỉ vì cô là con gái. Và người ấy cũng là con gái. Ừ thì rồi người ta cũng đi tìm cho mình một tình yêu, và bỏ lại đằng sau là bóng dáng một người lặng lẽ đứng, âm thầm dõi theo, quan tâm. Nhưng người ấy sẽ không thể biết được đằng sau những câu hỏi han kia là cả một bầu trời sụp đổ. Và chúng ta có thể đoán được, kết thúc của câu chuyện này cũng nhẹ nhàng giống như bắt đầu của nó. Đơn phương là tự mình đa tình, là tự mình có tình cảm với họ cũng là tự mình tự tay kết thúc đoạn tình cảm đó.

Cô không còn buồn nữa. Cô chưa đủ khả năng để có thể chăm sóc cho người cô thương, cô cũng chưa dũng cảm nói ra với cả thế giới này biết, chỉ vì còn quá sớm. 

Cô có thể chờ, có thể đợi, có thể cố gắng cho đoạn tình cảm đó. Nhưng người ta thì không. Người ta không thể đáp lại tình cảm của cô, cũng không thể yêu cô như yêu một người con trai. Người ta còn nhiều mối bận tâm khác, là xã hội, là gia đình, là chính bản thân họ. Còn cô thì chỉ là một cô gái đôi mươi, còn quá trẻ để có thể cho người ta thấy tương lai của cô sau này có tốt đẹp hay không.

Chúng ta nhẹ nhàng chấp nhận mọi thứ trong đời mình, như vậy sẽ tốt hơn là tự dằn vặt mọi nỗi đau. Chí ít, ban đầu nó cũng là một điều gì đó tươi đẹp làm dịu mát tâm hồn ta.

5. Nhìn khác đi về cuộc đời và nhìn khác đi về con người.

             Mọi người có thể nhìn một người đồng tính bằng nhiều cách, họ cảm thông, họ xem là bình thường hoặc họ kì thị, họ xem là không bình thường, hoặc họ chẳng hề quan tâm mình là ai. Cuộc sống vội vã này, chúng ta luôn phải tiến về phía trước để mà sống.

Nếu bạn đang phải đối diện bởi quá nhiều thứ áp lực, nỗi đau, sự kì thị, sự xem thường từ mọi người, đừng bỏ quên bản thân mình, vì bạn cần sống cho chính mình. Hãy yêu thương bản thân và xem đó là điều kiện cần nhất để bạn sống một cách tốt hơn. Hãy yêu thương gia đình của mình, ba mẹ luôn muốn con cái mọi điều tốt đẹp. Đừng vì điều gì mà quên rằng chính ba mẹ đã cho ta cuộc sống này. Hãy sống một cách tích cực, dù bạn té bao nhiêu lần, dù mọi chuyện có tồi tệ, bạn hãy tin một ngày nào đó sẽ có nắng ấm yên lành. Hãy nhớ những gì bạn đã phải trải qua, nhớ bạn của hôm qua để hôm nay tốt hơn.

Dưới đây là một video mà tôi nghĩ nó đã tóm gọn được những gì tôi dài dòng phía trên. Hi vọng mọi người xem video xong sẽ có cái nhìn khác đi về cộng đồng LGBT. Và cũng hi vọng những người trong cộng đồng sẽ luôn sống tích cực và tìm cho mình con đường hạnh phúc riêng.

Dù bạn đang đi một mình, dù bạn phải gánh cả bầu trời cô đơn, hãy tin rằng cuộc sống vẫn luôn tươi đẹp ở phía trước. Con đường đi đến hạnh phúc luôn bắt đầu bằng sự cô đơn. Hãy bình tĩnh vượt qua mọi thử thách trong đời, bạn sẽ thấy mình càng lúc càng mạnh mẽ đến không ngờ. 

Đừng quên yêu thương chính mình.




Tác giả: Nguyễn Ngọc Uyên Trang, Trường Đại học Giao Thông Vận Tải TP.HCM

Link gốc: https://ybox.vn/triet-hoc-tuoi-tre/lgbt-dung-vi-bi-ton-thuong-ma-quen-yeu-thuong-chinh-minh-5d6fe1cd336cb26afd3ed573