Thế giới LGBT: Hạnh phúc không nằm trên tờ giấy hôn thú

 Hạnh phúc của đời người không nằm ở tờ giấy hôn thú hay giới tính, mà ở chuyện chúng ta quan tâm nhau bao nhiêu, yêu thương nhau thế nào.

“Thế nếu con cũng yêu con gái thì sao? Không được cưới nhau thì sao?”

“Thì thôi, chúng mày sống hạnh phúc với nhau là được!”

Dù chỉ hỏi ngẫu hứng, nhưng câu trả lời của bố khiến tôi bất ngờ.

Khác với những ông bố mê thể thao, chính trị khác, bố tôi đam mê chuyện showbiz chẳng kém cạnh cư dân mạng 9x. Chẳng thế mà mỗi lần về thăm nhà, bố đều cập nhật cho tôi chuyện cuộc đời của Sơn Tùng MTP, rằng “Đàm Vĩnh Hưng tuổi thơ khổ cực lắm con ơi”... Biết bố mình “xì-tin” là thế, nhưng tôi vẫn phải ngơ ngác khi ông ngồi tấm tắc khen: “Hương Giang này trước nó là con trai đấy chứ, đi nước ngoài chỉnh sửa thành con gái không ai nhận ra, vừa đẹp, vừa giỏi, giờ là Hoa hậu, yêu đại gia người Singapore đấy”.

Được đà, tôi cũng bắt đầu chia sẻ một vài bí mật, rằng thằng L., thằng T. hay đến nhà đón tôi đi chơi, thực ra cũng không thích con gái. Ấy thế mà bố tôi chỉ ngồi cười hỉ hả, vừa ăn hoa quả vừa nói “ô thế là nó yêu con trai à”, “hay nhỉ”, “thế nó có người yêu chưa”, “thảo nào L. nó viết văn hay thế” ...

Ảnh minh họa: internet. 
Ảnh minh họa: internet. 

Sau ngày định mệnh ấy, thái độ của ông với bạn bè tôi chẳng có gì thay đổi, vẫn chào đón, hỏi thăm như bình thường. Duy chỉ có việc đối xử với tôi là khác, định kì chê tôi là “gái thẳng” mà F.A. (Forever Alone – ý chỉ là “ế” – PV) đến tận bây giờ, còn “cô” L. đã có mấy đời người yêu.

Hơn ai hết, sau khi trải qua hai cuộc hôn nhân, bố tôi hiểu rằng hạnh phúc của đời người không nằm ở tờ giấy hôn thú hay giới tính, mà ở chuyện chúng ta quan tâm nhau bao nhiêu, yêu thương nhau thế nào.

Tôi chợt nhớ về chuyện của bốn năm trước, khi vào Sài Gòn làm việc một thời gian, tôi và một cô bạn tomboy thường cùng nhau đi chợ cuối ngày. Đến quầy nào các cô chú cũng hỏi hai đứa yêu nhau à, rồi vừa cười hào sảng vừa cho thêm rau, thêm trứng. Dù chúng tôi không phải một đôi thật, nhưng lúc đó tôi vẫn cảm thấy vui. Có ai mà không vui khi được người khác yêu thương, huống gì là một “chuyện tình” có phần trái ngang.

Rồi sau này, cô bạn tomboy đó có bạn gái thật. Đôi yêu chuyển lên xứ Đà Lạt mộng mơ sống những tháng ngày bình dị. Ban ngày mỗi đứa đi làm một nơi, tối về cùng nhau nấu cơm, rảnh rỗi lại cùng lang thang đến những cánh đồng cỏ xanh mượt. Thỉnh thoảng cô bạn của tôi lại tìm một món quà gì đó gây bất ngờ cho người yêu, khi là lọ nước hoa bạn gái đã thích từ lâu, khi là một chiếc ví da tự tay khắc tên hai đứa.

Trong khoảng thời gian chúng tôi gặp gỡ, gần như lúc nào họ cũng cười. Bạn tôi cười hào sảng, còn cô bé kia cười hạnh phúc. Dù bạn tôi có nói điều gì, hài hước hay không, ánh mắt của cô bé kia vẫn vẹn nguyên sự lấp lánh. Dị tính hay đồng tính thì có sao? Tình yêu, quả thật là chuyện của tâm hồn mà thôi.

Cả hai chia sẻ với tôi nhiều dự định, rằng muốn mở một quán cà phê nhỏ, bên trong có một quầy đồ da. Vài năm nữa, hai đứa sẽ tổ chức đám cưới bên bờ biển, lúc ấy nhất định tôi phải đến. Một đám cưới không cần đăng kí kết hôn.

Ảnh minh họa: internet.
Ảnh minh họa: internet.

Cách đây 8 năm, chúng ta từng phải chứng kiến rõ rệt sự kì thị xã hội dành cho người đồng tính. Vào tháng 2/2012, một đám cưới của hai bạn nữ tại thị trấn Đầm Dơi, Cà Mau đã diễn ra. Đám cưới bị dừng lại, gia đình và hai nhân vật chính bị gọi lên để giải thích rằng họ đã sai và cam kết không được sống chung với nhau. Đối với họ khi đó, nỗi buồn không chỉ nằm ở việc không được đăng kí kết hôn, mà còn bị pháp luật coi là tội, là sai trái.

Nhưng đó cũng là lần cuối tôi nghe về những chuyện như vậy ở Việt Nam. Sau những giọt nước mắt, người ta cũng nhận ra chuyện cấm cặp đôi đồng tính sống chung là một điều vô lý. Rồi luật thay đổi. Dù pháp luật không có sự công nhận, nhưng cũng không còn sự ngăn cấm. Những đám cưới đồng tính diễn ra suôn sẻ. Những cặp đôi LGBT tiếp tục xây những tổ ấm hạnh phúc chẳng thua ai.

Chúng ta có quyền tự hào rằng đến nay, Việt Nam là một trong những quốc gia thân thiện nhất với cộng đồng LGBT trên bản đồ châu Á, trên cả cơ sở pháp luật cũng như cái nhìn của xã hội nói chung. Những cái tên nổi bật thuộc cộng đồng LGBT hiện nay phủ sóng khắp các gameshow, kênh truyền hình Việt, góp phần đưa hình ảnh thế giới thứ ba gần gũi, tốt đẹp hơn với số đông. Những định kiến bớt dần, thay vào đó là những lời khen, sự ngưỡng mộ, yêu mến.

Tình yêu của cặp đôi Adrian Anh Tuấn và Sơn Đoàn có một cái kết hạnh phúc (Ảnh: internet).
Tình yêu của cặp đôi Adrian Anh Tuấn và Sơn Đoàn có một cái kết hạnh phúc (Ảnh: internet).

Nhìn vào Adrian Anh Tuấn và Sơn Đoàn, người ta thấy một chuyện tình đẹp như mơ của hai con người tài sắc mà ai cũng hằng ao ước. BB Trần - Quang Lâm luôn rạng rỡ hạnh phúc khi bên nhau, minh chứng cho mối tình bền bỉ, chân thành suốt 7 năm qua.

Đôi bạn của tôi không quan trọng việc đăng ký kết hôn. Bởi với họ, chuyện hàng ngày yêu thương, đối xử tử tế với nhau không quyết định bằng một tờ giấy. Đám cưới, đơn giản chỉ là một bữa tiệc ấm cúng, để họ cùng chia sẻ niềm vui, tình yêu với những người thân quý. Ở đó, họ chờ mong tiếng cười hân hoan của bạn bè, sự cổ vũ của đồng nghiệp, lời chúc phúc của anh em. Và mảnh ghép quan trọng nhất, lời nhắn nhủ của bố mẹ: “Con hạnh phúc là được”.

VŨ QUỲNH CHI

link gốc: https://phunumoi.net.vn/the-gioi-lgbt-hanh-phuc-khong-nam-tren-to-giay-hon-thu-d230442.html