Nghệ Thuật Lắng Nghe Bị Đánh Mất
[ToMo] Nghệ Thuật Lắng Nghe Bị Đánh Mất
Betty Bigombe đã đi bộ tám dặm xuyên qua cánh rừng nhưng vẫn không có dấu hiệu của sự sống. Cô không còn lạ gì với những chuyến đi bộ dài - lớn lên ở miền bắc Uganda, cô đã đi bộ bốn dặm mỗi chiều để đến trường. Cô sống chỉ với một bữa mỗi ngày trong một ngôi nhà tập thể nơi chú cô có tám người vợ.
Bây giờ cô ấy đã đến được Quốc hội Uganda và đang thực hiện một thử thách mà không đồng nghiệp nào của cô ấy có đủ dũng cảm để làm: Cố gắng làm hòa với một lãnh chúa.
Joseph Kony là thủ lĩnh Đội quân kháng chiến của Chúa. Cuối cùng, anh ta và nhóm nổi dậy của mình phải chịu trách nhiệm sát hại hơn 100.000 người, bắt cóc hơn 30.000 trẻ em và khiến hơn hai triệu người dân Uganda phải di dời.
Vào đầu những năm 1990, Betty thuyết phục tổng thống Uganda cử cô đến để xem liệu cô có thể ngăn chặn bạo lực hay không.
Khi Betty cuối cùng cũng liên lạc được với quân nổi dậy sau nhiều tháng nỗ lực, họ cảm thấy bị xúc phạm trước viễn cảnh phải đàm phán với một phụ nữ. Tuy nhiên, Betty đã thương lượng để được phép gặp chính thut lĩnh Joseph. Chẳng bao lâu sau, ông ấy gọi bà là “Mẹ” và thậm chí còn đồng ý rời khỏi khu rừng để bắt đầu các cuộc đàm phán hòa bình.
Mặc dù nỗ lực hòa bình không thành công nhưng việc khiến Joseph mở lòng để trò chuyện là một thành tựu đáng chú ý. Vì những nỗ lực nhằm chấm dứt ạo lực, Betty đã được vinh danh là Người phụ nữ của năm ở Uganda. Khi nói chuyện với cô ấy, tôi hỏi làm thế nào cô ấy có thể thành công trong việc thuyết phục Joseph và người của anh ấy.
“Trong một cuộc khảo sát, 1/3 phụ nữ cho biết thú cưng của họ là những người biết lắng nghe hơn bạn đời của họ. “
Cô giải thích rằng chìa khóa không nằm ở sự thuyết phục hay thậm chí là dỗ dành mà là lắng nghe.
Hãy nghĩ xem tìm được một người giỏi lắng nghe hiếm đến mức nào. Thông thường, các bác sĩ sẽ ngắt lời bệnh nhân của họ trong vòng 11 giây, mặc dù bệnh nhân có thể cần 29 giây để mô tả các triệu chứng của họ. Và trong số những nhà quản lý bị nhân viên đánh giá là người lắng nghe tệ nhất, 94% trong số họ tự đánh giá mình là người biết lắng nghe hoặc rất giỏi. Trong một cuộc thăm dò, 1/3 phụ nữ cho biết thú cưng của họ là những người biết lắng nghe hơn bạn đời của họ.

Lắng nghe tốt không chỉ nằm ở việc nói ít. Đó là một tập hợp các kỹ năng hỏi đáp. Nó bắt đầu bằng việc thể hiện sự quan tâm nhiều hơn đến sở thích của người khác thay vì cố gắng đánh giá địa vị của họ hoặc chứng minh địa vị của chúng ta.
Khi chúng ta cố gắng thuyết phục mọi người thay đổi, đó có thể là một nhiệm vụ khó khăn. Ngay cả khi có ý tốt, chúng ta vẫn có thể dễ dàng rơi vào trạng thái của một nhà thuyết giáo ngồi trên bục giảng, một công tố viên đang đưa ra lập luận cuối cùng hoặc một chính trị gia đang phát biểu một cách ngớ ngẩn. Tất cả chúng ta đều dễ bị ảnh hưởng bởi “phản xạ ổn định”, như các nhà tâm lý học William Miller và Stephen Rollnick mô tả - mong muốn giải quyết vấn đề và đưa ra câu trả lời, nhưng một người có kỹ năng phỏng vấn tạo động lực lại chống lại phản xạ ổn định đó. Mặc dù mọi người muốn bác sĩ chữa trị những chiếc xương gãy, nhưng họ thường muốn được thông cảm hơn là giải pháp khi gặp vấn đề trong đầu.
Trong một loạt thử nghiệm, việc tương tác với một người lắng nghe đồng cảm, không phán xét, chăm chú khiến mọi người bớt lo lắng và phòng thủ hơn. Họ cảm thấy ít áp lực hơn trong việc tránh những mâu thuẫn trong suy nghĩ, điều này khuyến khích họ khám phá ý kiến của mình sâu sắc hơn, nhận ra nhiều sắc thái hơn và chia sẻ chúng một cách cởi mở hơn.

“Nhiều nhà ngoại giao cố gắng tỏ ra mình thông minh. Những người nghe tuyệt vời quan tâm nhiều hơn đến việc làm cho khán giả của họ cảm thấy thông minh.”
Những lợi ích của việc lắng nghe này không chỉ giới hạn ở những tương tác trực tiếp. Họ cũng có thể xuất hiện theo nhóm. Trong các thử nghiệm ở các tổ chức chính phủ, công ty công nghệ và trường học, thái độ của mọi người trở nên phức tạp hơn và ít cực đoan hơn sau khi họ ngồi trong một vòng tròn lắng nghe, trong đó mỗi người một người cầm một cây gậy biết nói và những người còn lại chăm chú lắng nghe.
Các nhà tâm lý học khuyên bạn nên thực hành kỹ năng này bằng cách ngồi lại với những người bạn cảm thấy khó hiểu. Ý tưởng là để nói với họ rằng chúng tôi đang nỗ lực để trở thành người biết lắng nghe hơn, chúng ta muốn nghe suy nghĩ của họ và sẽ lắng nghe trong vài phút trước khi phản hồi.
Nhiều người giao tiếp cố gắng tỏ ra mình thông minh. Những người nghe tuyệt vời quan tâm nhiều hơn đến việc làm cho khán giả của họ cảm thấy thông minh.
Đó là những gì Betty Bigombe dự định thực hiện ở Uganda. Betty bắt đầu đi qua các vùng nông thôn để thăm các trại dành cho những người di tản trong nước. Cô đoán một số người có thể có họ hàng trong quân đội của Joseph Kony và có thể biết điều gì đó về tung tích của anh ta. Mặc dù chưa được đào tạo về phỏng vấn tạo động lực nhưng cô ấy hiểu được triết lý này bằng trực giác. Tại mỗi trại, cô thông báo với mọi người rằng cô đến đó không phải để giảng dạy mà để lắng nghe họ.
Sự tò mò và tính khiêm tốn đầy tự tin của cô đã khiến người dân Uganda phải ngạc nhiên. Những người hòa giải khác đã đến ra lệnh cho họ ngừng chiến đấu. Họ đã rao giảng về kế hoạch giải quyết xung đột của riêng mình và truy tố những nỗ lực thất bại trong quá khứ.
“Như Betty Bigombe trầm ngâm, “Ngay cả ma quỷ cũng đánh giá cao việc được lắng nghe.”
Nhưng Betty - một chính trị gia chuyên nghiệp - đã không bảo họ phải làm gì. Cô ấy chỉ kiên nhẫn ngồi hàng giờ trước đống lửa, ghi chép và thỉnh thoảng xen vào để đặt câu hỏi. “Nếu bạn muốn gọi tên tôi, cứ thoải mái làm như vậy,” cô nói. “Nếu bạn muốn tôi rời đi, tôi sẽ đi.”
Để thể hiện cam kết của mình đối với hòa bình, Betty đã ở lại các trại, mặc dù họ thiếu đủ lương thực và vệ sinh phù hợp. Cô mời mọi người bày tỏ sự bất bình và đề xuất các biện pháp khắc phục. Họ nói với cô rằng thật hiếm khi cảm giác sảng khoái khi một người ngoài cuộc cho họ cơ hội chia sẻ quan điểm của mình. Cô trao quyền cho họ để tạo ra các giải pháp của riêng mình, điều này mang lại cho họ cảm giác được sở hữu. Cuối cùng, họ đã suy nghĩ lại về việc phản kháng cô ấy.
Mọi người trong trại cuối cùng gọi Betty là “megu”, dịch theo nghĩa đen là “mẹ”. Đó cũng là một thuật ngữ quý mến dành cho người lớn tuổi. Việc trao tặng danh hiệu kính trọng này đặc biệt gây ấn tượng vì Betty đang đại diện cho chính phủ, vốn bị coi là kẻ áp bức trong nhiều trại. Không lâu sau, mọi người đề nghị giới thiệu cô với những người điều phối và chỉ huy trong đội quân du kích của Joseph Kony.
Như Betty trầm ngâm, “Ngay cả ma quỷ cũng đánh giá cao việc được lắng nghe.”
----------
Tác giả: Adam Grant Phd
Link bài gốc: The lost art of listening
Dịch giả: Hà Nguyễn Phương Anh - ToMo - Learn Something New
Không có nhận xét nào: